Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

Chuyện tình buồn




    

  Lời người sưu tập : PHẠM VĂN BÌNH   là một người lính , anh không phải là một nhà thơ .

Nhưng khi bài thơ "Năm năm rồi không gặp" được đăng trên báo thì anh nổi tiếng như cồn ! Đặc biệt hơn là khi nó được phù thủy Phạm Duy phổ thành nhạc .

       







              Năm năm rồi không gặp ,
             Từ khi em lấy chồng ..
             Anh dặm đường mê mãi,
             Đời chia hai nhánh sông ...

   Mở đầu bài thơ nói lên sự chia rẽ đôi đường của hai kẻ yêu nhau .

          Năm năm rồi không gặp ,
          Một màu tang ngút trời,
          Chúa buồn trên thánh giá,
          Mắt nhạt nhòa mưa qua ...

    Trở lại chốn xưa thì chỉ là một màu tang ngút trời !

        Bây giờ nàng đã thành góa phụ ...

      ... Thương người em năm cũ ,
       Thương góa phụ ven sông ...

                                                             *

              
NĂM  NĂM  RỒI  KHÔNG  GẶP

                                            Thơ  phạm văn bình


             … Năm năm rồi không gặp
                 Từ khi em lấy chồng
                  Anh dặm trường mê mải
                  Đời chia hai nhánh sông

                  Phong thư tình ngây dại
                 Và vai môi rất mềm
                  Những hẹn hò cuống quýt
                 Trên lối xưa thiên đường

                 Ngày nhà em pháo nổ
                 Anh cuộn mình trong chăn
                 Như con sâu làm tổ
                 Trong trái vải cô đơn

                 Ngày nhà em pháo nổ
                 Tâm hồn anh rớm máu
                 Ôi nhát chém hư vô
                 Ôi nhát chém hư vô

                  Năm năm rồi đi biệt
                  Đường xưa quên lối về
                  Trong đìu hiu gió cuốn
                  Nằm chơ vơ gác chuông

                   Năm năm rồi trở lại
                  Một màu tang ngút trời
                  Chúa buồn trên thánh giá
                  Mắt nhạt nhòa mưa qua

                  Năm năm rồi không gặp
                 Từ khi em lấy chồng
                 Thương người em năm cũ
                 Thương góa phụ bên sông ...

                                           *

      
   Phạm Duy phổ nhạc  có đọan sửa lại đôi chút nhưng nghe rất hay :

               ...Anh một đời rong ruổi ...
                  Em tay bế tay bồng ,
                  Chiều hắt hiu xóm đạo,
                  Hồi chuông giáo đường vang ...

4 nhận xét:

  1. Chú ơi, click vô ô tròn "nhạc nền" rồi mới click chỗ "copy vào blog" thì mới giấu cái màn hình này đi được. Màn hình choán chỗ trên entry lắm đó chú.

    Trả lờiXóa
  2. "Chuyện tình buồn" là tên bài hát Phạm Duy đã phổ nhạc. Mình rất thích, chưa chán bao giờ. Thật là lâu lắm mới bắt gặp trọn vẹn bài thơ ở đây.
    Thanks anh.

    Trả lờiXóa
  3. bài thơ hay kd không biết tác giả là ai nay mới biết cám ơn anh .

    Trả lờiXóa