Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010

THƠ ẤU ...




Trên blog chúng ta thường show lên hình người lớn , ít ai đưa hình trẻ con lên mạn . Nay tôi đưa hình của cháu lên đây cũng là một nét lạ trong việc chơi blog , nghĩ rắng trẻ con lúc nào cũng rất dễ thương và đó là mầm của tương lai , nối tiếp cuộc đời của chúng ta ...

Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010

CHUYỆN TÌNH TRONG CÔ GÁI ĐỒ LONG

                                                                    
   

    KIM DUNG : 
      

TRUYỆN TÌNH 

TRONG CÔ GÁI ĐỒ LONG

  






Entry nầy tôi viết riêng cho các bạn yêu thích truyện kiếm hiệp của Kim Dung

Kim Dung tiên sinh có tài mô tả những mối tình thật tuyệt vời , thật ly kỳ và đặc biệt là rất dịu dàng , thâm trọng như mối tình của Hư Trúc với nàng Mộng Cô,tình của Doanh Doanh với Lệnh Hồ xung , của Đoàn Dự với Vương Ngọc Yến , của Kiều Phong và A Châu , của Dương Qua và Tiểu Long Nữ ...

 Nhưng tiên sinh cũng đặc tả những mối tình oan nghiệt với biết bao là muôn vàn đau khổ như truyện tình của Dương Tiêu và Kỹ Hiểu Phù , Nàng tuy Bất hối , nhưng hạnh phúc được sống với người yêu chẳng được bao lâu , cuối cùng chết dưới tay sư phụ vì không cam tâm đi sát hại người yêu ...như tình yêu của Du Thản Chi và A Tử , của Hân Ly và Vô Kỵ, của Nghi Lâm với Lệnh Hồ Xung , của Lý Thu Thủy , Đồng Mỗ với Vô Nhai Tử , của Lý Mạc Sầu và Hà Nguyên Quân, của bộ ba : Lệnh Hồ Xung , Nhạc Linh San và Lâm Bình Chi và đặc biệt là của Chu Chỉ Nhược với Vô Kỵ , của Tống Thanh Thư và Chu Chỉ Nhược ... 


Photobucket
                                                           
          Triệu Minh,Vô Kỵ và Chu Chỉ Nhược trong phim TVB

  Trong bộ Cô Gái Đồ Long , những mối tình Kim Dung mô tả thật là khắc nghiệt, éo le .

  Tuy nhiên, chúng ta hãy nhớ lại một chút về chuyện tình của Doanh Doanh với Lệnh Hồ Xung .

  Không biết là Doanh Doanh đã đem lòng yêu thương Lệnh Hồ Xung khi nàng biết Nhạc Linh San đã ruồng bỏ chàng hay nàng đã yêu chàng trước đó ? Dù đọc kỹ cũng không thể nói được là Doanh Doanh đã yêu Lệnh Hồ Xung lúc nào ?  Nhưng khi nàng cõng chàng lên chùa Thiếu Lâm để nhờ Phương Chứng đại sư chữa bệnh cho chàng bằng cách tự nguyện giam mình lại trong chùa thì ai cũng thấy rằng tình yêu của Doanh Doanh đối với chàng còn cao hơn tính mạng của nàng ...!


  Một cách đặc tả của Kim Dung tiên sinh : khi tình yêu nẫy sinh cao độ  tiên sinh thường lấy tính mạng của con người để so sánh với tình yêu : Quách Tường nhảy xuống Đoạn Trường nhai, Doanh Doanh đem tính mạng của mình đổi lấy tính mạng của Lệnh Hồ Xung, Tống thanh Thư vì say mê Chu Chỉ Nhược đã ra tay giết hại sư thúc của mình là Mạc Thanh Cốc và sau nầy bỏ môn phái sang đầu quân dưới trướng , làm chồng hờ của Chu Chỉ Nhược , bị nàng lợi dụng làm con cờ để chọc tức Trương Vô Kỵ ...rồi Chu Chỉ Nhược trong ngày tân hôn của mình đã đánh tình địch là Triệu Minh một đòn trí mạng với chiêu Cữu Âm   Bạch Cốt Trảo ...

Photobucket

                                Hình minh họa                 

  Triệu Minh là một cô gái Phiên bang , nàng đem lòng yêu thương Vô Kỵ là kẻ đối địch với cha nàng .

  Một lần, nhóm Minh Giáo đến trang trại của nàng , Triệu Minh đã dùng một thứ mê hồn hương làm cho quần hào phải một phen  điên đảo . Nàng toan bắt Vô Kỵ , nhưng bị chàng kéo hai người cùng rơi xuống một cái hầm kiên cố , ở đây, Vô Kỵ để buộc nàng thả ra đã cù vào huyệt dũng tuyền làm cho nàng phát khóc ...Phải chăng lần đụng chạm nầy đã khiến cho Triệu Minh không thể nào quên được chàng ?

   Triệu Minh đã dùng thập hương nhuyễn cân tán để bắt hầu hết các tay đầu sỏ của các đại môn phái nhốt trong chùa Vạn An Tự .

  Vô Kỵ và các đồng sự của chàng đến giải cứu và do đó chàng và nàng đã trở thành kẻ đối đầu trực tiếp .

  Trước đó mấy hôm, Triệu Minh có hẹn với Vô Kỵ đến uống rượu trong một cái quán nhỏ ở bên ngoài thành Đại Đô , trong lần gặp nhau ấy Triệu Minh chỉ hỏi Vô Kỵ một câu : " Nếu tôi giết chết Chỉ Nhược thì giáo chủ có đau lòng không ? Có tìm tôi để báo thù không ? "

  Với sự nhạy cảm của một người phụ nữ, Triệu Minh đã sớm biết Chỉ Nhược là tình địch đáng gờm nhất trong các người phụ nữ chung quanh chàng (Bất Hối, Tiêu Siêu ...)

  Khi Vô Kỵ và các thuộc hạ của chàng giải cứu các cao thủ của các đại môn phái rồi , họ đi về phương Nam. Dọc đường , Vô Kỵ đã quay lại chốn xưa ... Chàng cũng không biết tại sao mình lại quay trở về chốn cũ .

  Kim Dung muốn để cho chúng ta tự suy nghĩ về hành động nầy ...Rằng hành động ấy như là một sợi tơ vương rất mỏng manh quấn lấy bước chân chàng ...Dù có biết bao mối thâm thù chất chứa trong tâm khảm của chàng đối với Triệu Minh ...


  Nhưng khi quay lại ...chàng vẫn vô tình hay cố ý đi ngang qua cái tửu điếm đó.

  Tác giả không nói Vô Kỵ có ý định về qua chốn ấy mà chỉ nói mơ hồ chàng vô tình đi ngang qua chỗ hai người đã ngồi uống rượu ngày xưa...
 
  Thế thì động cơ gì đã dẫn dắt chàng đi qua lối ấy ?

  Tác giả muốn để cho chúng ta nghĩ rằng tiềm thức của Vô Kỵ đã dẫn chàng về chốn cũ tuy không biết đi qua đó làm gì ? gặp ai ? nhưng bước chân vẫn đưa đẫy chàng đi ... và nơi ấy chàng đã gặp lại nàng !
  


   Photobucket

Phim cô gái Đồ Long 2009

    Các bạn !

  Trong chúng ta có bao giờ ta có trường hợp như Trương Vô Kỵ chăng ? Tôi cho là có, khi tình yêu thầm kín trong trái tim bùng lên mãnh liệt - nhưng họ không chủ đích làm những hành động như vậy ? và tôi đã có mấy lần như thế các bạn à . Xin mạn phép kể ra luôn để minh họa cho đoạn nầy .

  ...Tôi và nàng đã có một đôi lần đến uống cà phê ở quán TM ở gần trung tâm TP .

  Một lần tôi về chốn cũ , người xưa đã mịt mù bóng chim tăm cá : điện thoại thì ngoài vùng phủ sóng ; Yahoo thì không sáng đèn , tôi còn biết sao mà liên lạc được với nàng ?

  Tôi lên xe chạy lòng vòng trong TP một cách vô định ...lòng buồn bực rã rời.
 
 Nàng không giận tôi, cũng không nói lời chia tay , chỉ lẳng lặng cắt đứt mọi đường liên lạc ...

  Khi đi ngang qua quán TM, nơi ngày xưa chúng tôi thường ngồi uống cà phê với nhau , tự nhiên tôi chạy chậm và dừng xe lại hẳn . Người Bảo vệ đón xe tôi dẫn vào bên trong . Còn tôi ...tôi thẫn thờ , không hiểu tại sao mình lại ghé chỗ nầy ? không có nhu cầu uống nước , cũng không có hẹn hò với ai ?...nhưng tôi vẫn vào ngồi cái bàn nơi ngày trước tôi và nàng vẫn ngồi với nhau ...
 


Photobucket



 ...Nhưng hỡi ơi bàn ấy không có nàng Triệu Minh đang ngồi dưới ngọn nến cháy lập lòe với hai cái chén và hai đôi đũa sắp sẵn như chờ đợi ai ...

  Lòng tôi bồi hồi khôn tả . Lúc ấy tôi đã nhớ đến câu chuyện Vô Kỵ gặp Triệu Minh trong cái tửu điếm nhỏ bên ngoài thành Đại Đô và tôi nghĩ họ thật hạnh phúc biết bao ... Họ tuy là hai kẻ thù nghịch , song tình yêu của họ thật cao cả không lường ! Họ đã tình cờ hay không tình cờ gặp nhau tuy không có ai hò hẹn và trước đó chàng đã theo quần hào đi về phương Nam rồi ...

  Còn tôi ? chúng tôi tuy không ai nói lời yêu thương , nhưng tình cảm của chúng tôi sâu nặng hơn nhiều - cả hai chúng tôi đều biết như vậy , và giờ đây tôi ngồi bên cái bàn ngày xưa chỏng chơ với ly cà phê nguội lạnh , nhìn ra đường biết bao là xe cộ chạy qua nhưng không tìm thấy chiếc xe quen thuộc ngày nào ...Ôi chiếc xe ấy ! bóng chim tăm cá mất rồi ... tôi chỉ còn ngồi bơ vơ ở đó cho đến lúc Thành phố lên đèn ...và đó cũng là thời gian tôi hoàn toàn tuyệt vọng , không mong gì thấy lại bóng dáng của nàng và chiếc xe quen thuộc ngày xưa ...

  Ồ tôi lại lan man rồi , giờ xin trở lại chuyện chính .

  ... Khi Vô Kỵ xô cửa bước vào thì chàng vô cùng ngạc nhiên thấy Triệu Minh đang ngồi đó một mình ,có hai cái chén và hai đôi đũa sắp sẵn như nàng đang ngồi đối ẩm với ai ...Vô Kỵ càng ngạc nhiên hơn khi thấy những món ăn trên bàn giống như những món ăn chàng và nàng đã ăn ngày trước ...

   Lúc ấy trời đã khuya ....

                                             *

  Những chuyện tình trong Cô Gái Đồ Long còn rất nhiều và rất bi tráng, nhưng tôi cho câu chuyện nầy là hay nhất .

  Có gì đâu ? chỉ vài lần gặp gỡ nhau trong một cái quán con, nhưng nó đã thể hiện tình yêu thật mãnh liệt của hai người .

  Còn tôi dù ngồi ở cái quán TM ngày xưa ấy một trăm năm nữa cũng không bao giờ gặp được nàng Triệu Minh trong mộng ...



                                                                      Viết trên xe một ngày về quê 7.2010

 

Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

TÂM SỰ NGƯỜI VIẾT BLOG

                                
 



VIẾT THẾ NÀO ĐÂY ?





Từ lâu , khi muốn post bài lên blog tôi rất thận trọng , vì trước đây tôi đã từng bị cộng đồng phê phán là lãng mạn , là đủ thứ không phù hợp với lứa tuổi …

 Những điều các bạn nói đó đôi khi làm tôi chùn bước , không dám viết và cũng không muốn viết …dù viết dưới dạng hồi ký, bút ký  …cho nên có nhiều bài tôi chỉ để trong "kho" ở nhà ...


  Nay đọc bài PHI LỘ của gioheomay và các comments trong đó tôi thấy như trút được một gánh nặng bên mình …
 
 Xin phép Gió cho tôi trích các comments ấy để minh họa cho bài nầy nhé .

  Trong Lời Phi Lộ , Gió đã trích những bài thơ tình của mình với nhan đề : "Tôi nhìn tôi qua thơ tình ngày có bão " . Rất thơ mộng, rất tuyệt vời và rất...tình .

 http://gioheomay.multiply.com/journal/item/362/362?replies_read=162

  Photobucket   và minhtmap đã viết comment như sau :

  "...Những bài thơ hoặc những tản văn Chị viết và post lên nhà, không nhất thiết cần những chia sẻ của vô tình thiên hạ. Chị viết, như nó đáng phải viết và nên viết. Chị viết nhiều khi như cắt chính lòng mình ra để nhìn ngắm so đọ, nhiều khi lại  như một cách để “ru yên tình gần” và đôi khi “ ru vội tình xa”. Chị viết, còn như viết hộ cho những tâm hồn đa đoan phụ nữ, những khắc khỏai trống vắng lòng và cả những lúc đuối sức của những ai đang “một mình bước tới” . Và chính bởi viết như thế, nên mọi người tìm ra nơi mảnh dẻ dáng hình Chị một sự dựa đỡ rất lớn…" (trích)

và đây là comment của tôi :

Photobucketthedung1952 wrote on Aug 10

  "Thật là tuyệt diệu khi hai bạn có một sự đồng cảm sâu sắc như vậy .Hơn nữa gioheomay và minhtmap lại là những người tri âm tri kỷ nhau qua thơ văn ! Thật chẳng khác gì Lưu Chính Phong và Khúc Dương trưởng lão minh giáo khi dạo khúc Tiếu Ngạo giang hồ ...

Mình thấy thế mà đâm ra ganh tỵ với hai bạn , bởi trong đời mình chưa bao giờ có được một người bạn tri âm như vậy ...

Thảng hoặc, khi mình viết bài hay làm thơ mơ mộng, ướt át một chút thì lập tức bị chê là lãng mạn rồi ...Mình không được người bạn thân nào hiếu mình như MM hiểu Gió

Cũng có những bạn thoạt tiên mình ngỡ là bạn đời tri kỹ , nhưng đi sâu vào tâm hồn thì hóa ra rất đời thường ...

Xin chúc mừng Gió và MM ! chúc tình Bá Nha - Tử Kỳ hay tình Khúc Dương và Lưu Chính Phong sẽ bền vững mãi ...


 và đây là reply của gió :

 
    Photobucketgioheomay wrote on Aug 10

Cũng có những bạn thoạt tiên mình ngỡ là bạn đời tri kỹ , nhưng đi sâu vào tâm hồn thì hóa ra rất đời thường ...
Gió nghĩ rằng tìm người hiểu mình tuyệt đối khó thiệt anh TD nhỉ ....Tri kỷ là một sự bắt gặp bất chợt hiếm hoi ...Tri kỷ có khi không phải là Tình yêu ...nên nếu ta đồng hóa tri kỷ với tình yêu thì ta đâm thất vọng...

Tình yêu lại là cú chạm đầy ngẫu hứng ..họ khác ta 1 chút nhưng đầy thú vị , họ giống ta 1 chút nhưng đầy bí ẩn ...Nên tri kỷ là người ta đối thoại nhưng tình yêu phải là nơi ta trao gởi phải ko anh ...? Anh gõ cửa ..cửa sẽ mở .Gió tin đâu đó có người đợi anh mà..:)
 
  Photobucketthedung1952 wrote on Aug 10

Tình yêu lại là cú chạm đầy ngẫu hứng ..họ khác ta 1 chút nhưng đầy thú vị , họ giống ta 1 chút nhưng đầy bí ẩn ...Nên tri kỷ là người ta đối thoại nhưng tình yêu phải là nơi ta trao gởi phải ko anh ...?Anh gõ cửa ..cửa sẽ mở .Gió tin đâu đó có người đợi anh mà..:)
 
Tôi sẽ kiên trì đi gõ cửa và sẽ còn đọc thần chú :"Vừng ơi ! mở cửa ..." để tìm cho được người bạn tri kỷ đúng nghĩai như gió nói ...


  MM viết :

  Photobucket
 minhtmap   wrote on Aug 10

Xin chúc mừng Gió và MM ! chúc tình Bá Nha - Tử Kỳ hay tình Khúc Dương và Lưu Chính Phong sẽ bền vững mãi ...

Trước hết, cảm ơn Anh Thedung dành lời ưu ái cho Gió và cả em... Nhưng Khúc Dương và Lưu Chính Phong thì một người là trưởng lão ma giáo, một người lại là đại hiệp chánh bang...Vậy Phong là Gió đã là chánh đạo, thì Mập M em phải là... ma đầu òi, hihi! Một phát hiện thiệt ơi là ...tình! Cảm ơn Anh!


Photobucketminhtmap wrote on Aug 10

Thảng hoặc khi mình viết bài hay làm thơ mơ mộng, ướt át một chút thì lập tức bị chê là lãng mạn rồi ...

Anh em ta lại cùng nhau chia sẻ điểm này... Mỗi khi em viết một entry ...mềm mềm một tí, là lập tức có "kẻ" gào lên: Dạo này ai ghẹo bà vậy bà Mập M? Văn chương như thế hông phù hạp ví...dáng Bà đâu nghen...

Thế là em lại... phải trở về ...quê hương ba lơn Anh ạ!

           Photobucketminhtmap wrote on Aug 10

Tôi sẽ kiên trì đi gõ cửa và sẽ còn đọc thần chú :"Vừng ơi ! mở cửa ..." để tìm cho được người bạn tri kỷ đúng nghĩai như gió nói ...

Có thể Tình Yêu đó rất gần và chìa khóa ta đang giữ, nhưng mải tin rằng "vừng chưa chịu mở" nên ta ...lỡ mất dịp chăng Anh?


Anh chịu khó đừng đi tìm cửa nào khác, cứ thử gõ lại những cái cửa Anh đã có lần mở được mà ngỡ là chưa xem...

"Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Bước vội vã chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu... "

Em không nhớ 4 câu "sấm" này của nhà thơ nào, nhưng nó đúng đến ...nao lòng Anh à, đặc biệt cho những đứa... hay nhậu như em...

 Photobucketngaymoinguoimoi wrote on Aug 11

Còn lãng mạn chứng tỏ còn một tâm hồn rất trẻ..

 "Lãng mạn" chiết tự có nghĩa là " bờ không giữ nổi sóng" hay "sóng tràn bờ"

Vậy theo tui, đâu có liên quan gì đến già trẻ, lớn bé ?
Tuổi 16, " áo nàng vàng, anh về yêu hoa cúc..."
Ở tuổi 61 cũng rất có thể "....ru với..."Gió", mơ theo trăng và vơ vẫn cùng mây"

Phải không ?

Photobucketthedung1952 wrote on Aug 11, edited on Aug 11

chỉ nhớ : Em vẫn muốn viết thơ tình giữa những ngày có bão thôi ....

Thơ tình mà viết trong lúc mưa dầm gió bão thì hay phải biết !


Tui có một tập thơ tình viết trong những ngày mưa , nhưng khg dám show lên vì đã bị dũa te tua là lãng mạn, là đủ thứ v..v...khi có bài hơi ướt át ...Hu Hu !! phải 20 tuổi mới được nói chuyện tình ư ???? Vậy chờ kiếp sau mới được viết thơ tình ???

Photobucketgioheomay wrote on Aug 11

Thơ tình mà viết trong lúc mưa dầm gió bão thì hay phải biết !

Tui có một tập thơ tình viết trong những ngày mưa , nhưng khg dám show lên vì đã bị dũa te tua là lãng man, là đủ thứ v..v...khi có bài hơi ướt át ...Hu Hu !! phải 20 tuổi mới được nói chuyện tình ư ???? Vậy chờ kiếp sau mới được viết thơ tình ???
Tuổi nào cũng có thể và có quyền lãng mạn hết mà anh .... Gió lãng mạn ...cũng đủ để mấy em 20 theo hụt hơi đây nè .

Còn chuyện tình yêu ư ...lại chẳng giới hạn lứa tuổi nào hết ... Cảm xúc , cách thể hiện tình yêu mỗi lứa tuổi khác nhau thôi chứ tình yêu thì vẫn thế ... Anh cứ thản nhiên trình bày tập thơ tình , ai không hiểu thì không đọc ...người đồng cảm lại được nhìn thấy TY qua cái nhìn của một lứa tuổi khác ... Tình yêu đâu có lỗi và người biết yêu và làm thơ tình lại càng không có lỗi phải ko anh D ..

Gió chờ đọc nhé !


Photobuckethaphan52 wrote on Aug 11

Thơ tình mà viết trong lúc mưa dầm gió bão thì hay phải biết !

Tui có một tập thơ tình viết trong những ngày mưa , nhưng khg dám show lên vì đã bị dũa te tua là lãng man, là đủ thứ v..v...khi có bài hơi ướt át ...Hu Hu !! phải 20 tuổi mới được nói chuyện tình ư ???? Vậy chờ kiếp sau mới được viết thơ tình ???

  chỉ sợ không lãng mạn được đó anh TD ơi, lãng mạn làm cho người ta có nhiều cảm xúc, để viết nên bài thơ hay... để rung động trước vẻ đẹp... Anh hãy vui vì được "khen" là lãng mạn chứ.. hihihi... mong một ngày gần đây đọc thư tình "tuổi xế chiều" của anh...
 
  ... và BLT cũng góp lời động viên ...
 Photobucketbanglangtim05102002 wrote on Aug 11


TY không có tuổi ... Khát vọng Ty là khát vọng của muôn đời. Chính vì vậy mà ...

"Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ..." (Sóng - Xuân Quỳnh)

Và câu hỏi "Làm sao cắt nghĩa được TY..." Của Xuân Diệu vẫn mãi không bao giờ có lời đáp, phải không chị ?

Vậy bây giờ tôi phải viết sao đây hở các bạn ?