Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010

CHUYỆN TÌNH TRONG CÔ GÁI ĐỒ LONG

                                                                    
   

    KIM DUNG : 
      

TRUYỆN TÌNH 

TRONG CÔ GÁI ĐỒ LONG

  






Entry nầy tôi viết riêng cho các bạn yêu thích truyện kiếm hiệp của Kim Dung

Kim Dung tiên sinh có tài mô tả những mối tình thật tuyệt vời , thật ly kỳ và đặc biệt là rất dịu dàng , thâm trọng như mối tình của Hư Trúc với nàng Mộng Cô,tình của Doanh Doanh với Lệnh Hồ xung , của Đoàn Dự với Vương Ngọc Yến , của Kiều Phong và A Châu , của Dương Qua và Tiểu Long Nữ ...

 Nhưng tiên sinh cũng đặc tả những mối tình oan nghiệt với biết bao là muôn vàn đau khổ như truyện tình của Dương Tiêu và Kỹ Hiểu Phù , Nàng tuy Bất hối , nhưng hạnh phúc được sống với người yêu chẳng được bao lâu , cuối cùng chết dưới tay sư phụ vì không cam tâm đi sát hại người yêu ...như tình yêu của Du Thản Chi và A Tử , của Hân Ly và Vô Kỵ, của Nghi Lâm với Lệnh Hồ Xung , của Lý Thu Thủy , Đồng Mỗ với Vô Nhai Tử , của Lý Mạc Sầu và Hà Nguyên Quân, của bộ ba : Lệnh Hồ Xung , Nhạc Linh San và Lâm Bình Chi và đặc biệt là của Chu Chỉ Nhược với Vô Kỵ , của Tống Thanh Thư và Chu Chỉ Nhược ... 


Photobucket
                                                           
          Triệu Minh,Vô Kỵ và Chu Chỉ Nhược trong phim TVB

  Trong bộ Cô Gái Đồ Long , những mối tình Kim Dung mô tả thật là khắc nghiệt, éo le .

  Tuy nhiên, chúng ta hãy nhớ lại một chút về chuyện tình của Doanh Doanh với Lệnh Hồ Xung .

  Không biết là Doanh Doanh đã đem lòng yêu thương Lệnh Hồ Xung khi nàng biết Nhạc Linh San đã ruồng bỏ chàng hay nàng đã yêu chàng trước đó ? Dù đọc kỹ cũng không thể nói được là Doanh Doanh đã yêu Lệnh Hồ Xung lúc nào ?  Nhưng khi nàng cõng chàng lên chùa Thiếu Lâm để nhờ Phương Chứng đại sư chữa bệnh cho chàng bằng cách tự nguyện giam mình lại trong chùa thì ai cũng thấy rằng tình yêu của Doanh Doanh đối với chàng còn cao hơn tính mạng của nàng ...!


  Một cách đặc tả của Kim Dung tiên sinh : khi tình yêu nẫy sinh cao độ  tiên sinh thường lấy tính mạng của con người để so sánh với tình yêu : Quách Tường nhảy xuống Đoạn Trường nhai, Doanh Doanh đem tính mạng của mình đổi lấy tính mạng của Lệnh Hồ Xung, Tống thanh Thư vì say mê Chu Chỉ Nhược đã ra tay giết hại sư thúc của mình là Mạc Thanh Cốc và sau nầy bỏ môn phái sang đầu quân dưới trướng , làm chồng hờ của Chu Chỉ Nhược , bị nàng lợi dụng làm con cờ để chọc tức Trương Vô Kỵ ...rồi Chu Chỉ Nhược trong ngày tân hôn của mình đã đánh tình địch là Triệu Minh một đòn trí mạng với chiêu Cữu Âm   Bạch Cốt Trảo ...

Photobucket

                                Hình minh họa                 

  Triệu Minh là một cô gái Phiên bang , nàng đem lòng yêu thương Vô Kỵ là kẻ đối địch với cha nàng .

  Một lần, nhóm Minh Giáo đến trang trại của nàng , Triệu Minh đã dùng một thứ mê hồn hương làm cho quần hào phải một phen  điên đảo . Nàng toan bắt Vô Kỵ , nhưng bị chàng kéo hai người cùng rơi xuống một cái hầm kiên cố , ở đây, Vô Kỵ để buộc nàng thả ra đã cù vào huyệt dũng tuyền làm cho nàng phát khóc ...Phải chăng lần đụng chạm nầy đã khiến cho Triệu Minh không thể nào quên được chàng ?

   Triệu Minh đã dùng thập hương nhuyễn cân tán để bắt hầu hết các tay đầu sỏ của các đại môn phái nhốt trong chùa Vạn An Tự .

  Vô Kỵ và các đồng sự của chàng đến giải cứu và do đó chàng và nàng đã trở thành kẻ đối đầu trực tiếp .

  Trước đó mấy hôm, Triệu Minh có hẹn với Vô Kỵ đến uống rượu trong một cái quán nhỏ ở bên ngoài thành Đại Đô , trong lần gặp nhau ấy Triệu Minh chỉ hỏi Vô Kỵ một câu : " Nếu tôi giết chết Chỉ Nhược thì giáo chủ có đau lòng không ? Có tìm tôi để báo thù không ? "

  Với sự nhạy cảm của một người phụ nữ, Triệu Minh đã sớm biết Chỉ Nhược là tình địch đáng gờm nhất trong các người phụ nữ chung quanh chàng (Bất Hối, Tiêu Siêu ...)

  Khi Vô Kỵ và các thuộc hạ của chàng giải cứu các cao thủ của các đại môn phái rồi , họ đi về phương Nam. Dọc đường , Vô Kỵ đã quay lại chốn xưa ... Chàng cũng không biết tại sao mình lại quay trở về chốn cũ .

  Kim Dung muốn để cho chúng ta tự suy nghĩ về hành động nầy ...Rằng hành động ấy như là một sợi tơ vương rất mỏng manh quấn lấy bước chân chàng ...Dù có biết bao mối thâm thù chất chứa trong tâm khảm của chàng đối với Triệu Minh ...


  Nhưng khi quay lại ...chàng vẫn vô tình hay cố ý đi ngang qua cái tửu điếm đó.

  Tác giả không nói Vô Kỵ có ý định về qua chốn ấy mà chỉ nói mơ hồ chàng vô tình đi ngang qua chỗ hai người đã ngồi uống rượu ngày xưa...
 
  Thế thì động cơ gì đã dẫn dắt chàng đi qua lối ấy ?

  Tác giả muốn để cho chúng ta nghĩ rằng tiềm thức của Vô Kỵ đã dẫn chàng về chốn cũ tuy không biết đi qua đó làm gì ? gặp ai ? nhưng bước chân vẫn đưa đẫy chàng đi ... và nơi ấy chàng đã gặp lại nàng !
  


   Photobucket

Phim cô gái Đồ Long 2009

    Các bạn !

  Trong chúng ta có bao giờ ta có trường hợp như Trương Vô Kỵ chăng ? Tôi cho là có, khi tình yêu thầm kín trong trái tim bùng lên mãnh liệt - nhưng họ không chủ đích làm những hành động như vậy ? và tôi đã có mấy lần như thế các bạn à . Xin mạn phép kể ra luôn để minh họa cho đoạn nầy .

  ...Tôi và nàng đã có một đôi lần đến uống cà phê ở quán TM ở gần trung tâm TP .

  Một lần tôi về chốn cũ , người xưa đã mịt mù bóng chim tăm cá : điện thoại thì ngoài vùng phủ sóng ; Yahoo thì không sáng đèn , tôi còn biết sao mà liên lạc được với nàng ?

  Tôi lên xe chạy lòng vòng trong TP một cách vô định ...lòng buồn bực rã rời.
 
 Nàng không giận tôi, cũng không nói lời chia tay , chỉ lẳng lặng cắt đứt mọi đường liên lạc ...

  Khi đi ngang qua quán TM, nơi ngày xưa chúng tôi thường ngồi uống cà phê với nhau , tự nhiên tôi chạy chậm và dừng xe lại hẳn . Người Bảo vệ đón xe tôi dẫn vào bên trong . Còn tôi ...tôi thẫn thờ , không hiểu tại sao mình lại ghé chỗ nầy ? không có nhu cầu uống nước , cũng không có hẹn hò với ai ?...nhưng tôi vẫn vào ngồi cái bàn nơi ngày trước tôi và nàng vẫn ngồi với nhau ...
 


Photobucket



 ...Nhưng hỡi ơi bàn ấy không có nàng Triệu Minh đang ngồi dưới ngọn nến cháy lập lòe với hai cái chén và hai đôi đũa sắp sẵn như chờ đợi ai ...

  Lòng tôi bồi hồi khôn tả . Lúc ấy tôi đã nhớ đến câu chuyện Vô Kỵ gặp Triệu Minh trong cái tửu điếm nhỏ bên ngoài thành Đại Đô và tôi nghĩ họ thật hạnh phúc biết bao ... Họ tuy là hai kẻ thù nghịch , song tình yêu của họ thật cao cả không lường ! Họ đã tình cờ hay không tình cờ gặp nhau tuy không có ai hò hẹn và trước đó chàng đã theo quần hào đi về phương Nam rồi ...

  Còn tôi ? chúng tôi tuy không ai nói lời yêu thương , nhưng tình cảm của chúng tôi sâu nặng hơn nhiều - cả hai chúng tôi đều biết như vậy , và giờ đây tôi ngồi bên cái bàn ngày xưa chỏng chơ với ly cà phê nguội lạnh , nhìn ra đường biết bao là xe cộ chạy qua nhưng không tìm thấy chiếc xe quen thuộc ngày nào ...Ôi chiếc xe ấy ! bóng chim tăm cá mất rồi ... tôi chỉ còn ngồi bơ vơ ở đó cho đến lúc Thành phố lên đèn ...và đó cũng là thời gian tôi hoàn toàn tuyệt vọng , không mong gì thấy lại bóng dáng của nàng và chiếc xe quen thuộc ngày xưa ...

  Ồ tôi lại lan man rồi , giờ xin trở lại chuyện chính .

  ... Khi Vô Kỵ xô cửa bước vào thì chàng vô cùng ngạc nhiên thấy Triệu Minh đang ngồi đó một mình ,có hai cái chén và hai đôi đũa sắp sẵn như nàng đang ngồi đối ẩm với ai ...Vô Kỵ càng ngạc nhiên hơn khi thấy những món ăn trên bàn giống như những món ăn chàng và nàng đã ăn ngày trước ...

   Lúc ấy trời đã khuya ....

                                             *

  Những chuyện tình trong Cô Gái Đồ Long còn rất nhiều và rất bi tráng, nhưng tôi cho câu chuyện nầy là hay nhất .

  Có gì đâu ? chỉ vài lần gặp gỡ nhau trong một cái quán con, nhưng nó đã thể hiện tình yêu thật mãnh liệt của hai người .

  Còn tôi dù ngồi ở cái quán TM ngày xưa ấy một trăm năm nữa cũng không bao giờ gặp được nàng Triệu Minh trong mộng ...



                                                                      Viết trên xe một ngày về quê 7.2010

 

33 nhận xét:

  1. Cám ơn anh TD đã viết một entry về những chuyện tình của Kim Dung quá hay! Nhưng... Ôi sao mà buồn quá khi đến đọan tâm sự của anh...! "Nàng" nào đó mà anh nhắc đến không biết có nhói lòng khi đọcnhững dòng nầy không? Còn em... bất chợt thấy nghèn nghẹn...!

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn KL đã có những lời đồng cảm thật chân tình . Tôi viết để trút một gánh nặng canh cánh bên lòng thôi chứ không mong ngừơi ấy đọc và thông cảm . Có những não trạng mà ta phải ôm trong lòng suốt kiếp KL ơi ...

    Trả lờiXóa
  3. Qua lối cũ , lá rơi !
    Ai đang buông tiếng hát chơi vơi
    Ai đang sầu cô lẽ ...

    Chỉ vắng một người ...mà tất cả trở nên quạnh quẽ ....

    Trả lờiXóa
  4. Chuyện tình Trương Vô Kỵ và Triệu Minh có những điểm nhấn đặc biệt. Anh nêu trường hợp này để bàn vè tình yêu trong tiểu thuyết KD thật là hợp.Nhưng giờ không tiện còm dài, hẹn anh ngày mai vào đọc lại và comment đúng mức...hehehe
    Anh nhắn MM vào cùng còm với em chủ đề này nhen !

    Trả lờiXóa
  5. Hôm nay ta về qua lối cũ
    Lá rơi rơi phơ phất bên đường
    Ta vẫn chờ em dù trong mộng
    Biết ngày nào gặp lại người thương ...?

    Trả lờiXóa
  6. Anh TheDung ơi! đọc tất thảy truyện của KD, ngoài những pho võ công trác tuyệt giang hồ làm bao kẻ ham mê bá chủ võ lâm điên đảo, bên cạnh đó còn là những pho truyện tình mà tính đến sự "chấn động giang hồ" cũng không thua kém. Em chỉ nghĩ thế này, nếu KD tiên sinh chỉ thuần nói chuyện gió tanh mưa máu giang hồ, thì Ông chắc cũng không được tán thưởng nhiêt liệt như thế- không chỉ được tán thưởng trong cộng đồng người Hoa, mà còn lan rất rộng trong khu vực châu Á. Chính vì trong truyện của Ông, dường như phần thù hận-chém giết chỉ để nhằm chuyên chở , làm nổi bật lên một chữ TÌNH rất lớn, rất nhân văn. Trong Cô Gái Đồ Long, hạnh phúc lớn nhất của TRương Vô Kỵ không phải là đạt tới cảnh giới võ công cái thế hoặc làm giáo chủ Minh Giáo, mà hạnh phúc lớn nhất của Anh là được ngồi thuyền rong ruổi Hoàng Hà và cầm cọ vẽ chân mày cho Triệu Minh... hoặc, trong những lúc đối đầu nhau cùng cực nhất -tưởng là không thể nhìn mặt nhau, thì với Trương Vô Kỵ- Triệu Minh, nơi chốn bình an nhất, nơi họ có thể nhìn thẳng mắt nhau, ghi dấu sâu đậm ký ức về nhau là nơi quán rượu vắng vẻ nọ. Chén rượu trao nhau là chén rượu giữa Hồng nhan gặp Trượng Phu, là những tin tưởng mà một người có thể trao gởi nơi một người... Cũng như, sau bao giông bão, nơi chốn có thể cho Dương Quá và Tiểu Long Nữ tiêu diêu tự tại lại không phải là LẠc Dương THành- nơi họ được tôn vinh như những Anh Hùng bậc nhất mà chính là nơi Cổ Mộ, nơi họ cùng lớn lên, cùng đọc với nhau những bức tình thư tuyệt vọng của Lâm Triều Anh gởi cho Vương Trùng Dương. Đọc để hiểu, chữ Tình chỉ có thể viết hoa khi mọi người biết bỏ qua một bên những ràng buộc, giới luật để sống với chính tiếng gọi của con Tim mình...
    Chính vì những mối tình như thế, mà tác phẩm của KD vượt qua những pho truyện kiếm hiệp thường tình để trở thành những pho tình kiếm nhân bản nhất, rung động nhất...

    Trả lờiXóa
  7. Ôi ! Tình yêu là gì ... tình yêu là gì ... mà ai dễ một lần qua ....

    Trả lờiXóa
  8. Ai cũng có một "cõi nhớ" và "người trong cõi nhớ". Có người thì tìm cách chôn giấu nó đi ( dù nó chẳng có lỗi gì ngoài cái "tội" : cố ý gây thương nhớ!) , có người thì muốn bộc bạch, bộc bạch một lần để "lòng nhẹ nhàng mà bước"...
    Không ai có lỗi trong câu chuyện ngày xưa đó, chỉ là ta có duyên, nhưng nên phận thì còn phải cần nhiều điều kiện khác nữa... Những câu chuyện tình yêu muôn đời nay âẫn có những nốt lặng như thế, có vậy thì nó mới thành "tài tình thiên cổ lụy" Anh ạ,,,
    Chia sẻ với Anh trong lần "nhớ về" này...Và người nào đó trờ thành người trong cõi nhớ của Anh, không biết họ có biết hạnh phúc này không?

    Trả lờiXóa
  9. Đây chính là điều tôi muốn nói, nhưng than ôi...nàng MM đã nói trước mất rồi...:)
    Giang hồ hiểm ác, lòng người khó lường...Nên dù là kẻ anh hùng cái thế, vỏ công tột bậc nhưng không thiếu bậc trượng phu lầm lạc trong đường tình ái.
    Tình yêu mà Du Thản Chi dành cho A Tử, Tống Thanh Thư dành cho Chu Chỉ Nhược... là tình yêu một chiều và thường bị đối tượng lợi dụng. Đây chưa thể gọi là tình yêu, mà chỉ là lòng đam mê của người đàn ông với một người khác giới; Không chỉ nam giới mà nữ nhân cũng không thiếu người yêu mê muội, mà nạn nhân là những anh chàng Kiều Phong bá chủ vỏ lâm, là Trương Vô Kỵ giáo chủ Ma Giáo...
    Chính vì điều này, nhân thế phải chịu nhiều đau khổ bởi những chuyện tình tay ba, tay tư kéo dài không dứt. Đau khổ thì nhiều nhưng hạnh phúc chẳng thấy đâu...!
    Tình yêu nảy sinh giữa Trương Vô Kỵ và Triệu Minh quận chúa là từ nét đồng điệu giữa 2 người khác phái. Anh Dũng cho rằng bởi Vô Kỵ "chọt lét" vào chỗ nhột nên Triệu Minh không thể quên chàng, điều này ngẩm ra cũng...có lý, biết đâu ý quận chúa Triệu Minh lại thích thế thì sao...?
    Nhưng nét đồng điệu giữa 2 người chính ở chỗ luôn nghĩ về nhau, dù biết rằng không có cơ hội gần nhau. Lần gặp tình cờ nơi tửu điếm, khi cả 2 cho rằng mãi mãi cách xa, nhưng đó là tác nhân đưa cặp tình nhân này bên nhau suốt đời. Điều này trong bài viết anh Dũng đã có đề cập đến.
    Ở đây, em muốn nói thêm ở chỗ cả 2 đều sống vì người mình yêu. Cô quận chúa quyền uy tột bậc nhưng sẵn lòng bỏ tất cả để được mãi ở bên chàng. Anh giáo chủ vỏ công cái thế nhưng bất cần tất cả, chỉ mong mỏi được rong ruổi Trường giang và kẻ lông mày cho nàng...
    Họ đã sống vì tình yêu, ắt họ sẻ được chết trong hạnh phúc...!

    Trả lờiXóa
  10. Chỉ định quote lại đoạn này thôi, không hiểu sao còm trên lại quote lại tất cả thành ra...lạc lỏng vô cùng :))

    Trả lờiXóa
  11. Xin bình chọn câu này là hay nhất, nói hết được về cái giá của hai chữ Tình Yêu...
    "Chúng con sinh không cùng ngày, nhưng nguyện chết cùng giờ..." là điều mà bao đôi lứa yêu nhau trên đời này mong mỏi...

    Trả lờiXóa
  12. dù câu chuyện tình tiết thế nào? Thật hay không? Và kể cả câu chuyện của Anh thì tình yêu trong các nhân vật đều vẫn đẹp, đều vẫn ghi dấu ấn trong lòng của mỗi người đọc.

    Tình chỉ đẹp khi tình dang dỡ................

    Trả lờiXóa
  13. Không ai cắt nghĩa được tình yêu đâu - vì nó là bí mật lớn nhất của tạo hóa ...và không mấy ai dễ một lần qua ...

    Trả lờiXóa
  14. Sr có thể cắt nghĩa tại sao tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ ...không ?

    Trả lờiXóa
  15. "Họ đã sống vì tình yêu, ắt họ sẻ được chết trong hạnh phúc...! '" Đó là một Q.Tường khi lao xuống Đoạn Trường Nhai, một Triệu Minh khi sử chiêu THIÊN ĐỊA ĐỒNG THỌ để đâm các sứ giả Ba Tư...

    Khi Vô Kỵ hỏi nàng vì sao sử dụng chiêu ấy thì nàng trả lời : " Thấy chàng quyến luyến Hân Ly thiếp không còn thiết sống nữa ..." Ôi ! Tình yêu !!!

    Trả lờiXóa
  16. Anh nghĩ chắc là không ! vì nếu có thì anh đâu có trở thành một kẻ bơ vơ, lạc loài giữa cái chợ đời muôn mặt nầy ...

    Trả lờiXóa
  17. Tình yêu đích thực ở mỗi người luôn mang 1 vẻ đẹp rất riêng, rất tuyệt . Chủ đề này xem ra khơi dậy nhiều nỗi niềm ở nhiều người...

    Trả lờiXóa
  18. Tình yêu đích thực là một thứ tình yêu như của Vô Kỵ và Triệu Minh nói ở trên , dù cho thần giao cách cảm họ vẫn đến với nhau bằng linh cảm riêng , khi ấy dù cho ở bất cứ ở quán nào , bất cứ ở đâu ... họ vẫn tìm đến với nhau . Khi ấy thì trái đất ngừng quay, mặt trời không chiếu sáng và mây che khuất ánh trăng ... cuộc đời họ là một bản tình ca muôn thuở ...

    " Chủ đề này xem ra khơi dậy nhiều nỗi niềm ở nhiều người..." . Vậy qua chủ đề nầy XM thấy có khơi dậy nổi niềm nào của mình không ?

    Trả lờiXóa
  19. Gió nghĩ khi viết những pho truyện kiếm hiệp , đầu tiên KD hướng đến những ân oán , tranh giành ở chốn giang hồ là chính ...điều đáng mừng và như MM nói KD đã khôn ngoan đưa cả những "mối tình võ lâm" vào đấy nữa ...Ngày xưa Gió cũng đã có thời mê truyện kiếm hiệp của KD và hình ảnh đọng lại vẫn là hình ảnh Trương Vô Kỵ _ Triệu Minh trên bước đường chu du với khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ . Tình yêu là chuyện muôn đời và nó làm nên những khúc nhạc đẹp ..nó làm giang hồ bớt đổ máu phải không anh TD .... Hoan hô TY , anh D hả ?

    Trả lờiXóa
  20. ..." Tình yêu là chuyện muôn đời và nó làm nên những khúc nhạc đẹp ..nó làm giang hồ bớt đổ máu phải không anh TD .... Hoan hô TY , anh D hả ?"

    Đúng đó Gió à ...tình yêu tô điểm cho đời bao nhiêu là vẻ đẹp , song đôi khi TY cũng làm cho con người buồn phiền, cay đắng và khổ đau ...nhưng vị ngọt nào cũng có ngày thay bằng vị đắng và lúc ấy người ta mới thấy vị ngọt là quý và vị đắng là nỗii bất hạnh trong đời ...Tóm lại TY cho con người biết thêm giá trị sống của họ...Phải khg Gió ?

    Trả lờiXóa
  21. Võ lâm chí tôn
    Bảo đao Đồ Long
    Hiệu lệnh thiên hạ
    Mạc cảm bất tòng
    Ỷ Thiên bất xuất
    Thùy mã tranh phong

    (Tạm dịch: Trong võ lâm chí tôn, đao báu Đồ Long là hiệu lệnh của thiên hạ, không ai là không theo. Nếu kiếm Ỷ Thiên không xuất hiện (thì) lấy gì cùng nó (Đồ Long) tranh phong?)

    Trả lờiXóa
  22. Câu này làm em nhớ một người nổi tiếng nào đó đã nói ( Không biết phải Aragon không Anh Dũng?) đó là : Thế gian cần anh hùng, cần cả anh tài... song không có phụ nữ thì cả anh hùng, lẫn anh tài đều không thể có...
    Thuyền quyên xuất hiện là để trượng phu thành...xuất thần, rồi xuất chúng... Đó âu cũng là đạo lý âm thịnh cho dương cường Anh Dũng há?

    Trả lờiXóa
  23. An thấy trong các truyện kiếm hiệp, chỉ có Kim Dung viết là hay nhất.
    Doanh doanh. Lệnh Hồ Xung, Nhạc linh Sang trong "Tiếu Ngạo Giang Hồ" là sự đuổi bắt tình yêu, có buồn đấy nhưng thật đẹp...

    Trả lờiXóa
  24. Cháu cũng mê câu chuyện tình của Vô Kỵ và Triệu Minh lắm ..

    Trả lờiXóa
  25. An cũng là tín đồ của KD về chuyện tình yêu hén ?....

    Trả lờiXóa
  26. Chuyện tình nầy đã làm say mê hàng chục triệu người trên trái đất đó Ngọc ơi ! Trong có tôi và bây giờ tôi biết có thêm Ngọc nữa ...

    Trả lờiXóa
  27. em cung me^ chuyen này lam' , ca" ngày ranh' là suu tam fim nè anh!
    nhieu truyen tinh that là bi dat' lam'

    Trả lờiXóa
  28. ơ,sao em chưa đọc truyện kiếm hiệp bao giờ .Hóa ra chúng hay lắm hả anh ?

    Trả lờiXóa
  29. Một thiếu sót rất trầm trọng . Càn bổ sung ngay đi . Nếu cần anh cho mượn đọc ...

    Trả lờiXóa
  30. kakaka ,truyện em cũng có thể mượn , nhưng ai cho em mượn thời gian được đây :)

    Trả lờiXóa
  31. Anh cũng khg có thời gian nhiều để đọc đâu em à , những mỗi đêm đọc một ít , cả tháng mới hết bộ CGĐL ! và 7 bộ truyện của KD anh đọc đi đọc lại có đến 3 ,4 lần rồi...!
    Thời gian là do con người tính em à . Cuộc sống càng văn minh hơn nếu con người ít lệ thuộc vào thời gian đó em ...

    Trả lờiXóa
  32. Em mà đọc là cứ liền liền luôn.Dài tập thế chắc đọc xong đi... viện nghỉ dưỡng quá :)

    Trả lờiXóa
  33. Trên đời này có được bao nhiêu tình yêu đẹp như vậy ha anh D?

    Trả lờiXóa