Thứ Hai, 3 tháng 5, 2010
NÓI LÚC NÀO ?
ANH CÓ HIỂU …
Mấy ngày lễ vừa qua tôi về quê chơi, nhân thể thăm lại người xưa .
Đó là cô Lài bạn học của tôi thời còn ở Trung học.
Bây giờ cô sống cuộc đời góa bụa với đứa con duy nhất, nhưng cũng khá thong dong.
Nhiều năm sau, từ khi Khanh - chồng của Lài mất – chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau luôn, với danh nghĩa tình bạn như thời còn học chung dưới một mái trường .
Trông Lài rất vui khi chúng tôi gặp nhau . Những kỷ niệm cũ ùa về tràn ngập cả ký ức của chúng tôi . Nói với nhau cả buổi trời vẫn chưa hết những gì chúng tôi muốn nói .
Sau đây tôi ghi lại một vài câu chuyện của ngày hôm đó .
………………………………………………………………….
- Anh về chơi nhân dịp lễ phải không ? Lâu quá không có tin gì của anh …
- Từ ngày Ba Má tôi mất, tôi ít về Cần Thơ …Thường về thăm anh chị em chỉ một vài ngày rồi đi…ít có thời gian để đi thăm bạn bè …
- … Dù đó là những người bạn thân thiết thời còn đi học ?
Tôi cúi đầu ngẫm nghĩ , không biết phải trả lời sao ?
- Anh còn nhớ , có lần em viết thư cho anh , hỏi rằng tốt
nghiệp ĐH xong anh có về quê làm việc không ?
- Có , anh vẫn còn nhớ …
Và chợt biết bao kỷ niệm của một thời xa vắng tràn về vây kín chúng tôi…
Tôi nói :
- Hồi đó em quyết định lấy Khanh anh không biết … Khi hay tin thì đã trễ rồi…
( Khanh cũng là người quen biết của chúng tôi, anh học hơn tôi 1 lớp) .
Lúc ấy Khanh tỏ tình với em, mặt khác, gia đình Khanh cũng nhờ người sang dạm hỏi …Em bối rối quá không biết tính sao ? và em đã viết cho anh thư ấy …Em nghĩ rằng anh đọc chắc là anh sẽ hiểu …
Thật là xấu hỗ , bởi sự thật tôi không nhớ nội dung lá thư ấy và cũng không nhớ mình đã trả lời ra sao ? Mấy chục năm rồi còn gi? Tôi buộc phải hỏi :
- Thế anh trả lời sao ?
- Anh nói rằng chắc anh không về CT làm việc , bởi lúc ấy anh cũng đã có công việc ở Sài Gòn rồi…
- Rồi sao nữa?
- Em chỉ mong anh hiểu được nội dung em gởi gắm bên trong và giúp cho em tìm một lối thoát , bởi em không yêu Khanh .
Tôi lắp bắp :
- Trời ơi ! Sao lại có chuyện như vậy được ? sao anh không biết gì cả ?
- Mình là bạn thân bao nhiêu năm , anh hiểu tính em mà …làm sao em nói được ?
- Lúc ấy anh cũng rất …thích em , nhưng không biết tại sao anh không nói ?
- Anh chỉ …thích em thôi à ? Thế thì anh không nói là phải ! Em cũng lầm …
- Lầm sao ?
Lài nói thẳng :
- Em tưởng là anh yêu em …
Tôi ngây người ra, không biết nói sao ? Tôi chợt nhớ một bài ca dao nghe như nghìn mũi dao xoáy vào lòng …
…………
Nụ tầm xuân nở hoa xanh biếc ,
Em lấy chồng anh tiếc lắm thay !
Ba đồng một miếng trầu cay,
Sao anh không hỏi những ngày còn không ?
Bây giờ em đã có chồng ,
Như chim vào lồng như cá cắn câu,
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ ?
Chim vào lồng biết thưở nào ra ???...
- Lúc ấy em một mặt bị gia đình thúc bách, một mặt không còn chút hy vọng gì vế anh nên em ưng đại Khanh , em tưởng rồi đâu sẽ vào đấy …nhưng …
- Đời sống vợ chồng giữa em và Khanh thế nào ?
Giờ đây tôi mới nghĩ đó là câu hỏi rất ác của tôi trong quan hệ của tôi với Lài . Nhưng tôi thương nàng quá , không kềm giữ được phải bật ra câu hỏi ác nghiệt ấy .
Nhưng Lài trả lời rất bình tỉnh và chính xác hình như câu trả lời đã có sẵn trong đầu nàng từ lâu :
- Khanh rất yêu em nhưng không biết giữ em, hay không giữ được em … Còn em , em cũng rất yêu Khanh, nhưng lúc nào cũng thấy cô đơn khi gần bên ảnh …
Các bạn !
Có những cuộc đời dường như lỡ nhịp bước khi ta bắt đầu dấn thân vào đời, tuy không phải là dang dỡ, nhưng cũng lắm thương đau chỉ vì ta không hiểu ý tình ẩn trong một câu nói, một bức thư .
Nếu tôi hiểu ý của Lài trong bức thư ấy thì nhiều việc có thể xảy ra , tôi không lỗi hẹn với đời mình và Lài sẽ chắc không phải cô đơn khi chung sống với tôi …
Vậy hiểu một câu nói, hay nói đúng lúc, quả thật là đâu có dễ !
ANH KHÔNG HIỂU …
Tôi và Sương quen nhau khá lâu và phải nói là khá thân thiết , đặc biệt là chúng tôi chưa biết mặt nhau , chỉ hiểu nhau qua bài viết và thấy nhau qua hình …
Chúng tôi tự hào là biết nhau, hiểu nhau còn nhiều hơn những người thường xuyên gặp gỡ .
Thân nhau quá , tôi thấy tình cảm của mình chắc là Sương hiểu nên một hôm tôi đánh bạo nói :
- Anh có ba chữ muốn nói với em …nhưng sợ em giận …
- Ba chữ gì hả anh ?
- Nhưng em hứa là không giận, anh mới nói .
- Anh nói đi , em không giận đâu … Mà ba chữ gì vậy ? có quan trọng không ?
- Rất quan trọng !
- Thế thì anh nói đi !
- Anh nói một nửa thôi nghen ?
- Cũng được , anh nói đi
- Anh rất thích em …!
- Chời ! thế thì đâu có gì mới lạ mà anh bảo là không dám nói?
- Nhưngn đó mới chỉ là một nửa …
- Vậy còn một nửa anh nói luôn đi .
- Ừ , để anh sẽ nói …
- Nói đi anh, em cúp máy bây giờ …
- Khoan ! để anh nói …Anh..
- Anh sao ?
- Anh yêu em !
Yên lặng một hồi khá lâu . Đột nhiên máy mất tín hiệu !
Và rất lâu mãi về sau, Sương không bắt máy tôi nữa …
Đó là sự mất tín hiệu liên lạc điện tử dài nhất trong đời tôi . Tôi chưa kịp hối hận thì mọi việc đã xấu đi rồi không thế nào cải thiện được nữa …
Mãi rất lâu về sau chúng tôi mới làm lành lại với nhau .
Có lần tôi đánh bạo hỏi vì sao hôm đó Sương không trả lời mà cúp máy ?
Sương chỉ nói đơn giản :
- Vì anh nói điều ấy ra không đúng lúc !!
Thưa các bạn !
Đó là hai lần trong đời tôi nói không đúng lúc . Một lần muộn và một lần sớm …
Một lần tôi đã đánh mất tình yêu đầu đời của mình và làm cho người yêu của mình bị giam hãm trong nổi khắc khoải suốt cả một đời ; một lần tôi suýt đánh mất một tình bạn lớn .
Thế tôi phải nói khi nào ?
Lúc nào cần phải nói và lúc nào không nên nói ?
Tôi không biết .
Tháng 5/2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Thưa ông anh đa tình lãng mạn ! Tới giờ này mà anh vẩn còn thốt câu "Tôi không biết" được sao ? :))
Trả lờiXóaAnh đa tình, kakaka
Trả lờiXóaQuả là không biết Sơn ơi ! Nếu tôi biết thì đâu có chuyện !!
Trả lờiXóaĐa tình là dỡ ...
Trả lờiXóaĐã vướng vào đố gỡ cho ra ...ha! ha! ha!!!
Anh D viết ngắn gọn xúc tích ... Một cách kể chuyện thân thiện , Gió tin rằng anh nói thế thôi chứ nếu lặp lại anh vẫn không hiểu như thường . Đàn ông thường thế ...thường hiểu sau khi mọi cái đã qua ...hình như thế . Gió nói đúng ko ta ?
Trả lờiXóaĐúng như Gió nghĩ - đàn ông thường là thế ...hu ! hu ! Biết rồi khi mọi chuyện đã qua thì còn nói gì nữa ? Ối Vái trời cho nếu có lập lại thì tui hiểu ngay lập tức !
Trả lờiXóaĐa tình không dỡ...
Trả lờiXóaVướng càng nhiều càng...đỡ chứ ông anh !
Tất cả là do anh nghĩ về mình nhiều quá. Ôi anh đừng vội giận nhé. Chuyện đã qua lâu rồi mà.
Trả lờiXóaAnh chỉ biết nghĩ cho mình, và thể hiện theo cảm tính của mình. Không cần biết người ấy nghĩ gì.
Nếu anh quan tâm, để ý đến cô ấy, không cần cô ấy nói ra bằng lời, một cái liếc mắt, anh đã hiểu cô muốn nói gì, một tiếng thở dài, anh đã biết mình phải làm gì. Biết người, biết ta, trăm trận trăm thắng là vậy...hì hì.
Bây giờ thì kinh nghiệm quá phải không anh. Nói trước, hay sau, đều không ổn, thì ...nói đúng lúc vậy. Đón đúng điểm rơi, đúng thời điểm. Đừng vội vàng và hấp tấp. Những đóa hoa phượng chỉ đẹp vào mùa hạ và những trái nho chỉ ngọt vào mùa thu.
nếu chúng mình có thành đôi lứa chắc gì ta đã thoát ra đời khổ đau
Trả lờiXóaThời điểm đúng lúc là thời điểm mà nhiều khi ta không biết được nên mới có điều đáng tiếc ...Ôi phải trước đây mình có một cô em tinh tế như NY thì chắc mình nói sẽ không sớm...không muộn !
Trả lờiXóaEm nói rất hay .
Trả lờiXóaChính vì thế một nhà thơ đã nói : " Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ ..."
cái câu trên là của ông Vũ Thành An anh ơi, trong bài ko tên số mấy ý, em quên rồi, nhưng nghe TN ca da diết lắm, anh ko bik sao?
Trả lờiXóaCâu nầy đúng là của một nhà thơ tiền chiến em à (Thế Lữ hay Xuân Diệu gì đó anh quên ) . Bọn anh còn chế ra một câu tương tự như vậy . Để anh nói trong PM cho em nghe .
Trả lờiXóadạ, pm cứ như là thì thầm riêng với nhau ý nhỉ :D
Trả lờiXóanếu chúng mình có thành đôi lứa chắc gì ta đã thoát ra đời khổ đau
Trả lờiXóaý em nói là câu này đó anh, để em tìm bài đó cho anh nghe
ôi,, tình yêu người lớn ..... nhanh lên chứ vội vàng lên với chứ ,, // em , em ơi tình ta sắp già rồi ..
Trả lờiXóaGì mà la toáng lên thế ? Làm tui cũng quýnh ...
Trả lờiXóaQUÝNH ,,, hahahahah,, chú đang hồi xuân (hồi thứ 3 trong 6 hồi)
Trả lờiXóaỞ trường hợp thứ nhất: Hà không hiểu khi đọc câu naỳ: " Khanh rất yêu em nhưng không biết giữ em, hay không giữ được em … Còn em , em cũng rất yêu Khanh, nhưng lúc nào cũng thấy cô đơn khi gần bên ảnh …". Tại sao cô đơn nhỉ hay là ..Từng thu chết từng thu chết/Vẫn giấu trong tim bóng một người.
Trả lờiXóaỞ trường hợp thứ hai: Cô Sương gì đó cúp máy là phải rồi... câu ấy đâu phải dễ thốt lên như vậy!
Hihìhii.. nên theo Hà tốt nhất là không nên nói gì... để những tình cảm đẹp mãi lưu giữ cho nhau!
Không nói gì cả với nhau thì thế gian nầy toàn là người độc thân cả sao ?
Trả lờiXóaTrong đây cũng có nhiều người cho là chú... đa tình kìa. Vậy nên meotrang quýnh giá dâu có phiến diện há chú.
Trả lờiXóaCòm entry nầy thì nói thế là đúng theo suy nghĩ của người đó . Chú cũng khoái người ta nói mình đa tình lắm đấy . ĐA TÌNH đâu có gì là dỡ ? Nhưng khi bị người ta rêu rao rằng thằng cha đó là kẻ phóng đảng , đa tình ... thì cũng không hay và hơi...buồn cháu à ... Nhất là những người ấy khá thân thiết với mình như cháu vậy ...Thế đấy
Trả lờiXóaChú đã biết cháu là ai rồi , nhưng chú khg nói , để thế mình dễ nói chuyện với nhau hơn ...OK ?
Hum nào có cảm hứng, anh viết chuyện: Tôi và Aqua quen nhau trên blog...hén
Trả lờiXóaHa ha , hỏi tức là đã có câu trả lời rồi đấy thôi ! Kể chuyện cũng như thơ anh : giản dị, đầy tình cảm !
Trả lờiXóaRồi, anh sẽ viết , nhưng sẽ đưa em duyệt trước ..
Trả lờiXóaCháu nói làm chú nhớ chuyện Tăng Sâm giết người ... Cháu biết chuyện nầy không ? Nếu chưa biết thì chú sẽ kể cho cháu nghe .
Trả lờiXóaThế em trả lời ra sao ?
Trả lờiXóa