BẠN VĂN
**Kính tặng : chị VƯƠNG NGUYỆT THU với lòng biết ơn sâu sắc . Người đã dẫn dắt tôi từng bước thuở còn thơ đi trên một con đường duy nhất đúng để biết sống và biết làm người .
* Bài nầy tôi viết để tặng DƯƠNG XUÂN QUỐC người bạn văn từ thưở còn đi học ; và NGÔ XUÂN HỒNG , người bạn đồng điệu về văn chương .
**Đặc biệt tôi viết để riêng tặng một người bạn tri âm, người mà tôi rất yêu thương và nhớ ! người đã giúp tôi có thêm nhiều ý niệm mới về văn học VN, có cái nhìn thêm sâu sắc về những nhà văn , nhân vật …. Cốt truyện ; lòng yêu người, yêu đời thông qua những những gì mà tôi đã đọc …
Cám ơn !
1.- QUỐC :
Tôi biết đọc sách từ rất sớm khi mới bắt đầu đọc được ở bậc tiểu học .
Thời ấy nhà tôi không có tiền mua sách nên chị tôi phải đi mướn sách cho bọn tôi đọc . Tôi còn nhớ chỗ cho mướn sách ấy là nhà của cô giáo Huệ, cô dạy tôi năm lớp bốn . Sau nầy tôi mới biết , tủ sách cho thuê của cô không theo thị hiếu của người đọc , đa số là sách hay .
Chị tôi chọn sách cho chúng đọc rất kỹ . Đầu tiên là Chuyện loài vật , Dế mèn phiêu lưu ký của Tô Hoài …sau đó lần lần là những tập truyện ngắn của các nhà văn Tiền chiến như nhóm Tự lực văn Đoàn như Hoàng Đạo, Thạch Lam …rồi tới những tác giả khác như Nam Cao, Nguyễn Công Hoan, Nguyễn Tuân , Bùi Hiển , Nguyên Hồng …
Sau nầy khi lớn lên một chút chị mới cho đọc Ngô Tất Tố, Vũ trọng Phụng , Hoàng ngọc Phách , Khái Hưng , Nhất Linh …
I'm a poor lonesome cowboy I'm a long long way from home…
Truyện tranh thì chị mướn Lucky Lucke cho tụi tôi xem . Sau nầy khi lớn lên tôi đọc lại kỹ bộ truyện tranh nầy của Moris & Goscinny tôi mới thấy hết giá trị nhân bản của nó . Cái hay của nó là tuy đó là chuyện Cao bồi ở Miền Viển Tây Hoa Kỳ , súng nổ đạn bay nhưng không có máu đổ, người chết .
Bạn có biết anh em nhà Daltons không ? Có biết tên cướp khét tiếng Billy the Kid không ? .
Khi học đến cấp 3 chị tôi mới cho tôi đọc truyện Kiếm Hiệp
Đó là khoảng đời thơ trẻ của tôi và may mắn tôi có một người chị đã cầm tay tôi dẫn tôi từng bước đi vào những lối ngõ mênh mông của văn chương .
Khi tôi lên Đại học lại học Luật, nhìn quanh quẩn bạn bè không biết nên nói chuyện VĂN với bạn nào ? .
Một hôm lên giảng đường sớm, cạnh tôi là Quốc, một người bạn mới quen , rất hiền . Nói chuyện vơ vẫn một hồi , tôi nói :
- Hôm nay báo Hồng không không qua kịp . Chán chết ! - Thời đó nói câu ấy có nghĩa là hôm ấy không đọc được truyện feulleton của Kim Dung .
Quốc nhảy vào bình Tiếu Ngạo Giang Hồ và anh em tán lung tung chuyện sách vở , chuyện văn …và tôi đã từng bước khám phá ra thằng bạn trông vẽ “cù lần” nầy trong bụng có cả một bầu trời văn chương !
Nói chuyện một lát về Vang bóng một thời, tôi vờ hỏi Quốc :
- Mầy có biết tại sao trong truyện Những chiếc ấm đất của Nguyễn Tuân một lão nghiện chè nặng lại bán một cái ấm Thế Đức gan gà với giá rẽ không ?
- Sao lại không ? Cái hay là ở chỗ đó !
Và ý chừng như Quốc cũng muốn “thử” lại tôi nên hỏi tiếp : Thế mầy có biết tại sao tên ăn mày uống trà của cụ Tú lại biết trong ấm trà ấy có trấu không ?
Tôi lắc đầu quầy quậy :
- Tao chịu ! Mầy đi mà hỏi ông ấy (Chỉ Ng . Tuân) .
Thế là anh em quen thân nhau , và nó thường đến căn gác trọ của tôi, hai anh em nằm gác chân lên nhau nói đủ thứ chuyện về sách vở . Thằng nầy có một bộ óc của Gu Gồ (Google) hay sao ấy !. Hễ tôi quên tựa một bài hát thì chỉ cần hát lên một câu là nó biết liền , nói tên nhạc sĩ , ca sĩ nào hát bài ấy hay …Bây giờ anh em trên đầu tóc đã chớm hoa râm , nhưng hễ gặp nhau là râm rang chuyện sách vở , âm nhạc …
Có lần tôi hỏi Quốc :
- Trong tập truyện Nằm Vạ của Bùi Hiển mày thích nhất truyện nào ?
- Ma đậu và Nằm Vạ !
- Vì sao thế .
- Tao cũng không biết nhưng đọc lên thấy hay hay sao ấy …
Tôi nghĩ , đó là sự cảm thụ bằng trực giác . Với tôi cũng thế nhiều tác phẩm đọc thấy hay nhưng không sao lý giải được .
Tôi nghiệm rằng những sở thích của tôi và Quốc thật giống nhau khi nhận xét về một tác phẩm , một nhân vật , một cốt truyện …
Có lần nói về truyện ĐỰC của Tô Hoài , Quốc nói :
- Tô Hoài có một cái nhìn về con vật và con người đôi khi không phân biệt : con người đôi khi như con vật ( Cu Lặc ) và lắm khi con vật không khác một con người (Đực, con mèo mướp…) . nó thể hiện tính nhân bản rất cao của ông …
Đó là một người bạn đồng điệu về văn chương từ khi tôi còn mài đủng quần trên ghế nhà trường .
2.- HỒNG :
Hôm trước , một lần về Cần Thơ tình cờ tôi được quen với Hồng . Em là một cô giáo dạy văn và ra trường sau tôi mấy lớp . Tôi là bạn của anh Hồng nên giữa chúng tôi thân nhau rất chóng . Hồng là một người giỏi văn bẩm sinh . Ngồi uống nước với nhau em hỏi tôi liền :
- Anh em thường khen anh là người có khiếu về văn …
- Anh cũng thường thôi mà …Em mới là người tốp sau, giỏi…
Buổi tối chúng tôi rủ nhau đi ăn . Câu chuyện của chúng tôi xoay quanh chuyện văn chương , văn nghệ . Hồng là một cô gái rất lí lắc , em lập tức hỏi chuyện tôi về văn học .
- Hồi đó cho đến bây giờ em rất thích Nam Cao …
- Thế trong truyện Chí Phèo em thích gì nhất ?
- Em thích nhất đoạn nầy : “Không được! Ai cho tao lương thiện? Làm thế nào cho mất được những vết mảnh chai trên mặt này ? Tao không thể là người lương thiện nữa. Biết không! “
Ồ sao Hồng có nhận định giống mình thế ? – Tôi nghĩ –
- Thế còn truyện Lão Hạc ?
- Đoạn nào cũng hay cả anh à , nhưng em thích nhất là đoạn Lão Hạc nói với con chó . Nam Cao nhân cách hóa con Vàng một cách thật tuyệt diệu .
Trích : Lão cứ nhắm vài miếng lại gắp cho nó một miếng như người ta gắp thức ăn cho con trẻ. Rồi lão chửi yêu nó, lão nói với nó như nói với một đứa cháu bé về bố nó. Lão bảo nó thế này :
- Cậu có nhớ bố cậu không? Hả cậu Vàng? Bố cậu lâu lắm không có thư về.
Bố cậu đi có lẽ được đến ba năm rồi đấy... Hơn ba năm... Có đến ngót bốn năm... Không biết cuối năm nay bố cậu có về không? Nó mà về, nó cưới vợ, thì nó giết cậu. Liệu hồn cậu đấy!
Con chó vẫn hếch mồm lên nhìn chẳng lộ một vẻ gì ; lão lừ mắt nhìn trừng trừng vào mắt nó, to tiếng dọa :
- Nó giết mày đấy! Mày có biết không? Ông cho thì bỏ bố!
Con chó tưởng chủ mắng, vẫy đuôi mừng, để lấy lại lòng chủ. Lão Hạc nạt to hơn nữa
- Mừng à? Vẫy đuôi à? Vẫy đuôi thì cũng giết! Cho cậu chết!
Thấy lão sừng sộ quá, con chó vừa vẫy đuôi, vừa chực lảng. Nhưng lão vội nắm lấy nó, ôm đầu nó, đập nhè nhẹ vào lưng nó và dấu dí :
- À không! à không! Không giết cậu Vàng đâu nhỉ!... Cậu Vàng của ông ngoan lắm! Ông không cho giết... Ông để cậu Vàng ông nuôi...
..................................................................................
Và anh còn nhớ , khi Lão Hạc bán con Vàng rồi , lão nói với ông giáo :
Trích : Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi. Vừa thấy tôi, lão báo ngay :
- Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!
- Cụ bán rồi?
- Bán rồi! Họ vừa bắt xong.
Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà oà lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót năm quyển sách của tôi quá như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc.
.................................................................................
Trời ơi ! sao Hồng có những ý nghĩ tinh tế như thế ?
Chúng tôi ngồi ăn ở quán Dạ Lý . Hồng luôn gắp đồ ăn cho tôi và giục tôi ăn . Tôi nheo mắt đùa :
- Sao em cứ múc cháo hành cho anh nhiều thế ? (*)
Hồng trừng mắt nhìn tôi giọng như giận dỗi :
- Thế anh nói em là Thị Nở à ?
Biết đụng phải chỗ nhạy cảm tôi giã lã :
- Mình đang nói chuyện văn chương mà … cho anh xin lỗi …
Phía trước quán là một giàn Hoàng Lan rất đẹp . Hồng nói :
- Nhà em cũng có một giàn hoàng Lan đẹp lắm …
Tôi nói như bất chợt :
- Mai anh ghé làm ... cậu Thanh về thăm Bà và em …
Hồng nói luôn : …Em Nga …! Chuyện nhẹ nhàng và thơ mộng quá phải không anh ? (**)
- Đã qua hơn nửa thế kỷ rồi , đọc vẫn còn thấy hay …
Cứ như thế chúng tôi lan man từ chuyện nầy sang chuyện khác từ Quê Người của Tô Hoài đến Vang bóng một thời của Nguyễn Tuân, từ Đói của Thạch lam đến nhà Mẹ Lê, Một bữa no, Đời thừa …rồi Hồn bướm mơ tiên, Những ngày thơ ấu, Nằm vạ …
Cái lẩu gần như đã cạn nhưng chưa ai ăn được gì …Chúng tôi một người gợi ra , một người nói để cho nhau nghe . Ối ! thật là tuyệt diệu !
Hồng còn gợi ý tôi nói qua chuyện Kiếm Hiệp của Kim Dung , nhưng đã hết giờ , chúng tôi đành chia tay , hẹn mai tiếp tục …
Tôi vẫn nhớ khi chia tay nhau Hồng còn đưa đề mục cho tôi yêu cầu tôi đưa lên mạng để các bạn phẩm bình : đó là những đề tài về Vang bóng một thời, Nhà nghèo, Quê người…Một bữa no, Đói ….Việc Làng …Tắt đèn …Trúng số độc đắc , Số đỏ … Thềm hoang , Đêm dài một đời .... và nhiều nữa ...
Tìm một người đồng điệu ngoài đời đã khó , tìm trên mạng càng khó hơn , không biết các bạn có sẵn lòng tham gia không ?
30.5.2010
_________________________
(*) Chí Phèo
(**) Dưới bóng Hoàn lan
UV thì thấy tìm người "đồng điệu" trên mạng dễ hơn ngoài đời bởi vì trước khi quen biết, thân thích với 1 người trên mạng thì mình tiếp cận với văn chương, với tâm hồn họ trước, thấy hợp mới quen. Còn ngoài đời thì khác!
Trả lờiXóaGió cũng giống UV, tìm được bạn đồng điệu trên mạng bây giờ hình như dễ hơn _ chỉ dễ hơn ngoài đời thật thôi_ Còn thật ra cùng thích văn chương thì có nhưng đồng điệu về văn chương thì cũng ko dễ anh D ạ . Chúc mừng vì anh có những bạn Văn
Trả lờiXóaTôi sẽ suy nghĩ lại khi bài nầy được post lên và nhận được sự hưởng ứng của các bạn .
Trả lờiXóaUV viết còm về một đề tài bạn tôi nêu ra "mở hàng"được không ?
Gió nói đúng . Thôi thì phải đãy cát tìm vàng chớ biết sao bây giờ ? Bình thường những nhà văn và các tác phẩm của họ Gió thích ai và tác phẩm nào nhất ? Có thể tiết lộ một chút được không ?
Trả lờiXóaChúc mừng anh có người chị thật lý tưởng để dìu dắt từng bước dung dưỡng tâm hồn cho cậu em trai và anh ngay từ lúc trẻ đã có những bạn văn đồng điêu. Giờ Hà đang chờ anh đãi cát tìm vàng nè... khi nào có vàng hú Hà qua ngắm "vàng" nha..
Trả lờiXóaCNB ké chút ý kiến được không chú?
Trả lờiXóaCNB thích tác phẩm, còn bản thân tác giả thế nào thì CNB không quan tâm. Trong một lúc thăng hoa nào đó họ đã cho mình một tuyệt tác, và chẳng lí do gì mà lôi cuộc đời thật họ vào để phê bình hay đánh giá kèm theo. Kết quả là .... CNB chẳng bao giờ điểm cao khi học văn cả....Cũng may là...(tự ý đục bỏ rồi! Hi. Hi)
Ngày còn đi học ..Gió mê đọc TLVĐ . Có 1 tập truyện ngắn Gió đọc năm lớp đệ lục mà sau này ko dám đọc lại vì sợ mất cái cảm nhận trong trẻo của mình lúc ban đầu đó là truyện ngắn "Dọc đường gió bụi" của Khái Hưng . Tất cả những nhà văn anh kể trên Gió từng yêu thích ...và còn nhiều nữa . Sau này Gió cũng thích đọc văn học nước ngoài nên nếu nói thích nhất thì ko kể được mà là ...thích nhiều . Gió tham thế đấy . Sau này đọc vài tác phẩm của văn học Nhật cũng hay lắm ... Sách đi theo ta và ta đi theo sách anh D nhỉ ....
Trả lờiXóaLên mạng thì em tìm ra người có sở thích giống mình rất dễ, và em chơi với bạn online, chẳng cần biết bản chất người thật offline của họ thế nào. (Em chỉ hay vặn vẹo bạn online vài thứ để biết có phải họ là người thật việc thật hay không.) Bản thân em cũng không phải lúc nào cũng tốt, và bạn online cũng vậy. Nên em ngại gặp gỡ offline là vậy....để ta còn mãi iu thương.....Hi. Hi.
Trả lờiXóaTruyện tranh Lucky Luke kia thì em biết vì hồi nhỏ hay xem lắm,còn mấy ông Nam Cao,Nam Thấp gì đó thì em hổng biết.- Phải nói là anh Dũng thỉnh thoảng cho xem những tấm hình cũ xì làm em cảm xúc nhiều lắm,nó gợi trong tâm trí em những hình bóng xưa cũ đầy kỷ niệm.Cảm ơn anh nhiều đó.
Trả lờiXóaTìm người đồng điệu thật khó vậy mà chú có được nhiều người bạn vậy thật quý biết bao! Nhất là đồng điều về văn chương càng khó vô cùng. Chúc mừng chú!
Trả lờiXóaUV chưa hiểu rõ câu này ạ!
Trả lờiXóaTruyện đầu tiên của Nam Cao mà CNB được đọc là "Sống Mòn", tới giờ vẫn thích. Hồi thi sư phạm cũng đọc lại, ra trường cũng đọc lại trước khi nộp đơn xin đi dạy. Năm 2000 cũng đọc lại trước khi có một quyết định quan trọng. Bây giờ thì không đọc nữa, oải quá trời rồi! Mà vẫn khoái "Sống Mòn"!
Trả lờiXóaHồi nhỏ mình lại khoái Lucky Luke . Khoái cái tưng tửng, hóm hỉnh mà rất anh hùng của chàng ta. Lớn lên một chút thì thôi chứ, gì cũng đọc, những tác phẩm anh Dũng giới thiệu trên đây đều đã đọc qua. Nhưng cái đọng lại thì không còn nhiều lắm.
Trả lờiXóaMà chuyện văn chương nói thì biết bao giờ mới hết chyện đây. Cứ theo mạch chuyện mà nương thôi anh nhỉ.
Bắt chước ai đó BLT đặt trước ở đây "một cục gạch"... hẹn ngày về sẽ còm hoành tráng nghe ! Thông cảm !
Trả lờiXóaNhững tác phẩm mà anh nhắc em đều đã đọc mà giờ cũng quên hết rùi...! Hic.hic...! Anh có trí nhớ tốt thật đấy! À, mà hồi trẻ anh đẹp giai ghê nhỉ! hihi
Trả lờiXóaCách kể chuyện ngồ ngộ, xưa xưa, hay hay...
Trả lờiXóaChuyện văn chương xin được làm...đọc giả muôn năm ạ !
Mình hồi nhỏ cũng đọc những sách mà bác Dũng nói đó. Đọc cả nhiều tác phẩm văn học nước ngoài nữa: Vô gia đình, Trong gia đình, Về với gia đình, La petite Fadette rồi Ba chàng Ngự lâm pháo thủ, rồi Cuốn theo chiều gió, Sau này thì thích đọc mấy tác phẩm của Aimatov- nhất là Gunxarư, rồi Quy luật của muôn đời...Nhưng cho đến giờ vẫn mê Cuốn theo chiều gió nhất!
Trả lờiXóaĐồng ý cho BLT "đặt một cục gạch" ở đây . Nhưng bạn nhớ còn thiếu tui một món nợ nhỏ đấy nhé . Chờ ngày thanh toán .
Trả lờiXóaQua xem anh đãi được vàng chưa, lại thích com của Thu Nhân... hihihii..
Trả lờiXóaỦa, sao Thu Nhân đọc nhiều quyển giống Hà quá ta, Hà thích Cuốn theo chiều gió nhớ mãi một # 1 Rhett Butler với cái cười ngạo nghễ. Nhớ một Scarlet bướng bỉnh... và Ba chàng ngự lâm pháo thủ với kỷ niệm một người bạn xa lắc, trước khi rời đất nước cho Hà xem bộ phim ấy. Hà cũng thích Tiếng chim hót trong bụi mận gai nữa, Vô Gia đình, Những người khốn khổ, Hai chị em... là những quyển sách một thời thiếu nữ say đắm từng nhân vật.
Các bạn đều là ...vàng cả rồi ! Còn tìm đâu nữa ? Những sách và phim mà Hà và thunhan kể cũng làm mình rất say mê . Nhưng vì nó không thuộc phạm vi bài nầy nên mình không kể ...
Trả lờiXóaHà còm hai lần là tôi có ...hai cục vàng rồi đó !
Gặp gỡ nơi đây kể ra chúng ta cũng có phấn nào đồng điệu, anh nghĩ có phải không nè ?
Trả lờiXóaEm nói cũng có phần đúng . Cám ơn .
Trả lờiXóathunhan là dân Văn Khoa thì khỏi nói rồi !
Trả lờiXóaCó tác giả thì sẽ có đọc giả . Đọc giả quan trọng lắm em à , chỉ cần đọc giả hoan nghênh thì tác giả sẽ rất vui lòng . Vậy em làm đọc giả trung thành của anh nhé ?
Trả lờiXóaNhững gì chúng ta đọc không cần nhớ hết KL à , nó đi sâu vào tiềm thức ta và làm phong phú thêm tâm hồn ta mà ta không biết . KL được như ngày nay một phần lớn là nhờ sách đấy ! Tin không ?
Trả lờiXóaTruyện tranh Lucky Luke nổi tiếng khắp thế giới đó Yến à . Nhiều nước ở Châu Âu phụ huynh thường chọn sách nầy cho trẻ cấp 1 đọc .
Trả lờiXóaCòn câu : "Mà chuyện văn chương nói thì biết bao giờ mới hết chyện đây. Cứ theo mạch chuyện mà nương thôi anh nhỉ." thì hết sức đúng . Vậy chúng ta cứ theo mạch chuyện mà nương thôi hén ?
"Sống mòn" là một tập truyện TLXH hết sức hay, có thể nói nó là tiêu biểu của tính chất NAM CAO . CN lần đầu tiên biết NC qua truyện này là một điều rất tốt .
Trả lờiXóaCó thể em nói rằng em thích một truyện gì hay tác giả nào trong số anh nêu, lý do sao thích ? Trong đời dạy văn khi giảng bài em thích tác giả nào nhất?...
Trả lờiXóaChời ơi ! cô giáo dạy văn thì thiếu gì cchuyện để nói ? !
Cháu tự nghĩ xem có phải là người đồng điệu của chú không ? Có làm bạn văn vong niên với chú được không ?
Trả lờiXóaCòn khoái truyện Lucky Lucke không ? Hôm nào ghé anh cho mượn toàn bộ xem lại ...
Trả lờiXóaGió nói đúng : Chúng ta cũng phải trãi lòng theo dòng văn học hiện đại thôi Gió à . Mỗi thời đại có một nét độc đáo của nó , không nên trọng hoặc khinh cũ hay mới ...
Trả lờiXóaTrong văn học bao giờ tác giả và tác phẩm cũng đi song song với nhau : Tác giả là tác phẩm; tác phẩm là tác giả ...Dĩ nhiên trong một phút thăng hoa nào đó họ viết được một tác phẩm để đời ; cũng có một đôi người chỉ viết được một hai tác phẩm mà thôi...
Trả lờiXóaCN nhớ khi học một tác phẩm bao giờ cũng có phần phân tích một vài nét về tác giả ... Không cần điểm văn cao trong lúc học sau nầy cũng có thể thành người của văn học miễn mình chịu đọc ...
Vâng, em hiểu rồi, sẽ comment tiếp ạ!
Trả lờiXóaCó rất nhiều vàng ở đây Hà ơi ! qua mà ngắm !!!
Trả lờiXóaCon có thể làm người đồng điệu với chú cùng hiểu cùng chia sẻ nhau qua những entry chứ còn làm bạn văn thì con chịu chết vì con dốt văn lắm ạ!
Trả lờiXóaTuần mới nhiều niềm vui bên bè bạn chú nhé!
-))))))
Trả lờiXóa@thunhan : Em cũng thích Aimatov , truyện cây phong xanh quàng khăn đỏ , Người thầy đầu tiên ...Jen ero cũng hay lắm đó chị ...
Trả lờiXóaChúc mừng anh có rất nhìu bạn văn !
Trả lờiXóaRiêng em thì trong các nhà văn tiền chiến thì em thích ai nhất ? và tác phẩm nào nhất ?
Trả lờiXóaAnh thật may mắn khi có người chị luôn chọn cho anh những cuốn sách có giá trị để đọc. UV thì khác, thích đọc, nhưng chỉ được đọc lén trên gác xép. Nhớ có lần UV chia sẻ với chị Gió như vầy nè!
Trả lờiXóa"Thật ra, hồi cấp 3, em học chuyên Toán, nhưng em yêu môn Văn lắm !Mà tình yêu ấy cũng thật lạ, nó được chắp cánh từ một căn gác xép tồi tàn dùng chứa đồ phế thải ( trong đó có sách cũ). Ở thế giới cũ kỹ, bụi bặm và đậm đặc mùi ẩm mốc ấy , em lạc vào “ Hồn bướm mơ tiên” “ Nửa chừng xuân” “Gánh hàng hoa” “Đôi bạn”…em thổn thức với “ Nhà mẹ Lê” ,“Anh phải sống”…em chơi vơi cùng “ 12 tháng 6”, “ Paris có gì lạ không em?”…Em đắm đuối bên “ Đôi mắt người Sơn Tây” và “Khi mới lớn”…Dù phải lén lút dưới ngọn đèn dầu tù mù hay dấm dúi lúc nấu cơm…thế giới văn chương mà em có được vẫn xúc động cùng muôn màu lạ lẫm…"
Năm lớp 8 bắt đầu mê tiểu thuyết Kim Dung. Lớn lên mê văn học Nga, văn học Trung Quốc. Đọc là niềm hạnh phúc, viết cảm nhận sau khi đọc cũng là hạnh phúc và có người đồng cảm hạnh phúc nhân lên bội phần, anh nhỉ!
Hành trình đi vào cõi văn của em thật hay và xúc động . Đó mới thật là VĂN . Lúc nhỏ anh cũng lén nhà đọc Hồng Lâu Mộng từ rất sớm . Cũng phải đọc dưới đèn ngủ ...
Trả lờiXóaCòn nhớ , 8, 9 tuổi gì đó ở nhà đâu cho đọc sách lớn như Tây Du Ký , Tam Quốc ...nhưng anh cũng lén mướn về đọc .
Nay trong các bạn viết comments bài nầy có em bộc bạch như vậy anh rất cảm động và nghĩ rằng những con người biết sống và đã sống vì sách vở như vậy thật đáng quý lắm thay ! ; tâm hồn, ý nghĩ và cuộc đời họ thật là trong sáng và cao cả .
Xin cám ơn UV cho tôi được biết thêm một người bạn quý trong nghĩa rộng của văn chương .
Hehe...em vớ được cuốn nào thì đọc cuốn ấy nhưng thích nhất là truyện kiếm hiệp của Kim Dung . Kim Dung có phải là nhà văn tiền chiến hong anh Dũng ?
Trả lờiXóaKim Dung là nhà văn ở Hồng Kông , ông viết nhiều tiểu thuyết kiếm hiệp nổi tiếng như : Võ lâm Ngũ bá , Thần điêu Đại hiệp,Anh hùng xạ điêu, Hiệp khách hành, Thiên Long Bát Bộ, Cô gái Đồ Long , Tiếu ngạo giang hồ , Lộc đỉnh ký , Tuyết sơn Phi hồ , Bích huyết kiếm ...
Trả lờiXóaĐó là những bộ hay mà anh đã đọc , đa số đã được chuyển thành phim do hảng TVB dàn dựng . Phim Kiếm hiệp Kim Dung coi cũng mê luôn .
Vậy à ...cám ơn anh ...hì hì...
Trả lờiXóaChừng nào ghiền đọc KD mà tìm khg ra thì nói anh cho mượn . Anh có đủ các bộ trên...
Trả lờiXóaTôi rất mê truyện tranh Lucky Luke,TinTIn,tôi thích đọc của nhà văn,nhà giáo Võ Hồng,tôi đọc Cuốn theo chiều gió và giờ vẫn còn say mê,nhưng tôi lại khg viết văn được,hic.....hic
Trả lờiXóaĐâu phải ai cũng viết văn được đâu em ? Biết đọc , biết thưởng thức là quý lắm rồi . Đừng hic...hic mà nghe tủi lắm ...
Trả lờiXóaTủi lắm bạn ơi,vì sao ng, khác viết hay quá,đọc khg thấy chán,còn tôi viết chỉ để góp mặt trên các báo của trường thôi,khi còn đi học.
Trả lờiXóaEm phục trí nhớ của anh thật! Những truyện anh kể thì đa số em cũng đọc rồi, nhớ nội dung thì còn được chứ chi tiết như anh nhớ thì... em chào thua thôi!!!!
Trả lờiXóaVì thích và đọc nhiều lần nên mới nhớ ... vì yêu nên cố nhớ khi cần nhớ ...phải không ?
Trả lờiXóaAnh cũng chả tài ...nhớ dai gì đâu em à ...
Mình cũng mê Kim Dung. Hồi đó, trước ngày thi vô ĐHSP 3 hôm, mình ngấu nghiến hết bộ Cô Gái Đồ Long. Kết quả: rớt cái oạch! Hihi...
Trả lờiXóaĐọc KD mà thi rớt mới lọa à ...
Trả lờiXóaLấy lại cục gạch và cũng rút lại lời hứa là "wành cháng" khi về lại nè. Hic... phương châm của Bl là "Cách giữ lời hưa hay nhất là không hứa gì cả", vậy mà Bl đã lỡ... hì hì, giờ thì ... nghĩ xem còm sao đây. Chờ nghiền ngẫm lại bài này đã nghe.
Trả lờiXóaUi, món nợ gì vậy ta? Hic... ân oán chi mô vầy nè. Nhắc đi coi Bl trả nổi hông? chứ "Chờ ngày thanh toán..." nghe sao mà ớn ợn hà. Hì hì...
Trả lờiXóaRất ngạc nhiên khi gặp BLT ở đây ! Lời hứa còm"hoành tráng" ngày trở về của BL đã lâu rồi ... Thế mới biết nợ tiền, nợ đời, nợ linh tinh ... thì dễ mà nợ lời hứa với bạn bè thật là nặng ...và BL đã trả nợ cho tui rồi đó . Cám ơn BL đã còn nhớ cái"cục gạch" nầy nhé ...Cục gạch tuy đã lấy đi nhưng dấu ấn sẽ còn mãi mãi ...
Trả lờiXóaTui muốn xin đặt biệt danh BLT là "cục gạch" được không ? Cục gạch! Ôi nghe dễ thương quá
Trả lờiXóaHôm rồi, đi mua đĩa phim cho bé con xem trong hè này bắt gặp phim Luky Luke trọn bộ vội mua ngay, vậy mà đâu có thời gian để xem.... Dành hãy đợi đấy vậy !
Trả lờiXóaNam cao toàn viết về miếng ăn và cái đói trước CM tháng Tám, nhưng lại có phong cách rất riêng, điều này phải tranh luận miệng mới thích.
Dĩ nhiên, truyện của Tự Lực Văn Đoàn và các nhà văn hiện thực phê phán VN mình luôn để lại dấu ấn khá sâu sắc trên văn đàn. Đã có lúc Bl quan niệm, chưa đọc các tác phẩm ấy thì chưa biết gì về văn chương VN ! Giờ mới thấy mình quá thiển cận. Còn biết bao bộ phận văn chương cần đọc nữa kìa. Điều đáng nói là mình thẩm thấu văn chương như thế nào thôi.
Mạn đàm vậy nghe.
Cám ơn BL đã đi vào chủ đề mà mình đã thay Hồng nêu ra , những nhận định ấy làm tôi suy nghĩ rất nhiều . Đúng là TLVĐ và những tác giả thời tiền chiến đã xây nên một nền móng cho văn chương VN thời đó cho tới bây giờ nhưng từ đó đến nay biết bao là cống hiến cho văn chương Việt ! Làm sao đánh giá hết những tinh hoa ấy ở một chỗ hạn hẹp như ở đây . Rất mong có ngày được tranh luận miệng với BL !!
Trả lờiXóaRất hân hạnh nếu có dịp như vậy.
Trả lờiXóa