Thứ Tư, 28 tháng 4, 2010

LỜI HỨA






GIỮ LỜI HỨA
                    Tặng NK & Lài
 






Ngạn ngữ Pháp có câu : “ Promesse et tenir sont deux “ , nghĩa là “hứa và giữ

lời là hai chuyện khác nhau “ .

  Không biết ở Việt Nam mình có như vậy hay không ?

  Có một người bạn nói với tôi rằng “hứa thì dễ, nhưng giữ lời rất khó” .

 Nếu ta chưa từng trãi nghiệm thì thật khó mà đánh giá .

  Có một chuyện đã xảy ra cho tôi cách nay không lâu thuộc đề tài nầy , xin kể

lại để các bạn phẩm bình nhé ?

                                                              *

 
  Hồi học trung học ở Cần Thơ, lớp 12B2 của tôi chỉ có 4 cô gái , còn lại toàn là

 đực rựa . Cũng nên nói để các bạn không học thời trước 75 hiểu rằng  thời đó

 lên lớp đệ Tam (lớp10) đã bắt đầu chia Ban : Ban A : khoa học thực nghiệm ,

 ban B : khoa học toán , Ban C : Ban văn chương và Ban D : ban Hán ngữ .

 Mỗi Ban chương trình nặng nhẹ và hệ số điểm khác nhau .

  Ban B con gái ít học vì toán khó và đến hệ số 5 lận , bạn nữ nào khá toán

 mới học Ban nầy . Do đó lớp 12B2 của tôi chỉ có 4 mống nữ ! .

  Trong 4 cô gái quý hóa ấy có Lài là một hoa khôi của lớp và của trường nữa .

 Bọn con trai bu theo Lài như ruồi ! nhưng Lài hình như không thích những

chuyện lăng nhăng ấy nên vẫn tỉnh queo trước bao nhiêu ong bướm dập dìu ! ..

  Đặc biệt là Lài học rất giỏi , cả lớp tôi chạy theo Lài hụt hơi !

  Môn nào chúng tôi cũng không chịu thua Lài, nhưng đến môn Văn thì thế nào

chúng tôi cũng bị lép vế …

  Thế là Lài luôn đứng nhất lớp . Tụi tôi dù phấn đấu cở nào cũng chỉ đứng từ

hạng nhì trở xuống mà thôi …

Photobucket

    Từ trái sang ; Trọng , Cang, Dũng, Diệp . Lài không chịu chụp chung mà làm phó nhòm !

    

 Nhóm bạn chơi chung của chúng tôi gồm 5 đứa : Lài là em út vì nhỏ tuổi nhất  .

Tụi tôi chơi với nhau bằng một tình bạn trong sáng , nhưng riêng tôi không sao

 tránh khỏi có những lúc lòng bâng khuâng nghĩ về Lài.

  Hồi đó những mối tình học trò đơn phương đẹp lắm , Chỉ nhìn nhau cũng thấy

vui !
                                                           
                                                                  *

  Cuối năm đó 5 đứa chúng tôi đều đậu cả , nhưng sau đó chúng tôi lại tản lạc

khắp bốn phương trời .


   Tôi lên Sài Gòn học , bỏ lại phía sau thầy, bạn và ngôi trường cũ …

  Lài và các bạn ấy không học lên nữa mà bước vào đời .

  Thời gian nầy tôi vẫn liên lạc thư từ với Lài. Lòng thì nhớ thương mà sao

không dám nói …

 Thư của Lài cũng chỉ là xã giao bình thường , không có dấu hiệu gì xa hơn tình

 bạn .

  Chẳng biết Lài có chờ một câu mở lời của tôi không ? Như sau nầy, có lần

nàng hỏi tôi :

-    Hồi đó em chờ hoài nhưng có thấy anh nói gì đâu?  

 Trời ơi ! Tại sao đến khi Lài đã tay bồng tay mang rồi nàng mới nói với tôi

điều nầy ?

*

   Lài lập gia đình mấy năm sau đó . Chồng nàng là một sĩ quan trong quân đội

Sài Gòn .

  Mùa hè năm 74 chồng Lài chết trận nàng thành góa phụ với một nách hai con …

 
           … Năm năm rồi không gặp
              Từ khi em lấy chồng
               Anh dặm trường mê mải
               Đời chia hai nhánh sông 

              …………………………….

               Năm năm rồi không gặp
               Từ khi em lấy chồng
               Thương người em năm cũ
               Thương góa phụ bên sông
                
                       (Phạm văn Bình)

 

Photobucket
 
                                                   Hình minh họa (Bl , NY)

    Chúng tôi vẫn liên lạc với nhau bằng tình bạn như xưa …

  Một hôm Lài điện thoại cho tôi nhờ tôi đón cô ở Xa Cảng Miền Tây , chở cô

đi tìm nhà một người quen tận Thủ Đức .

  Hẹn nhau 9 giờ sáng Chúa Nhật ở Xa Cảng . Lài sẽ gọi cho tôi khi sắp tới .

  Nhưng cuộc đời đâu có suông sẻ nên mới có chuyện không vui …

  Còn nhớ , sáng chúa nhật hôm ấy… tôi chuẩn bị đi sớm hơn giờ hẹn thì đùng

một cái : một anh bạn cũ từ Buôn ma Thuột xuống thăm …Tôi phải dàn xếp

 
thật vất vã mới ra khỏi nhà lúc 8.30 giờ …

  Tôi rất vội , nên phóng xe khá nhanh , ra đường Hùng Vương tôi đang chạy xe

 sát lề thì bất ngờ một gã phóng xe từ trong hẻm ra lao vào tôi . Tôi ngã lăn ra

đường .

  Người đi đường bu lại rất đông , có người tốt bụng đã gọi CSGT …

  Khi xong việc ăn kết tai nạn thì đã hơn 10 giờ ! Tôi rất sốt ruột , nhưng không

biết làm sao liên lạc được với Lài vì điện thoại của tôi do cú đụng mạnh , văng

ra đường và bị mất nguồn .

  Xe tôi cũng không hư nhiều, tôi chạy nhanh ra Xa Cảng .
 
Dọc đường tôi ghé vào Bưu điện gọi Lài . Lài nói : chờ tôi lâu quá , gọi điện

cũng không được nên cô đã quay về …

  Tôi mới thanh minh vụ bị tai nạn thì Lài cúp máy .

   Và Lài giận tôi suốt mấy năm trời !

  Tình bạn cũng lâu , biết nhau cũng lắm , nhưng một lần lỗi hẹn là vất đi

tất cả

  Thật là đau xót !!

  Các bạn !

  Có phải hứa thì dễ mà giữ lời thì khó chăng ?

                                                                 Tháng 4/2010


 

24 nhận xét:

  1. Cái này phải gọi là "lòng người không qua được...ý trời" hihihi...!
    Ông trời mà không sắp xếp cho việc trắc trở như vậy, để 2 anh chị gặp nhau rồi nhớ câu "tình củ không rủ cũng...xáp" thì ai biết được hậu quả nó lớn đến nhường nào...?
    Hehe...lâu lắm rồi không vào blog, bửa nay vô gặp dịp mở hàng entry này của anh Dũng, kiếm chuyện ghẹo anh "lấy hên" nhen ?

    Trả lờiXóa
  2. YS mở hàng chắc chắn là đắc rồi . Lâu nay hia đi đâu làm tôi nhớ quá hà ...

    Trả lờiXóa
  3. Mình không chịu cái cách cô ấy giận đến độ không nghe một lời giải thích này đâu.
    Thứ nhất, chơi với nhau, phải hiểu tính nết nhau, bạn nào ưa nói rồi quên, bạn nào nói một lời như đinh đóng cột…phải hiểu chứ.
    Anh hứa đến, nhưng trễ hẹn, nếu biết anh là người trọng lời hứa, việc đầu tiên phải nghĩ đến, chắc anh ấy gặp chuyện gì rồi.
    Và dĩ nhiên, phải nghe anh ấy giải thích ra sao, có lý có tình không đã.
    Nhưng mà thôi, cũng bởi không duyên nợ, hoặc duyên nợ còn chờ thêm một lần thử thách nữa, có trời mới biết.

    Hồi xưa, mình cũng học ban B đấy, ước ao được qua học chung với con trai ghê luôn, mà xui xẻo, hình như đứa nào cũng nghĩ vậy nên đến năm mình , tụi nó nhảy vô ban B quá trời, làm trường mở thêm lớp B luôn. Vừa tiếc vừa tức gì đâu !!!

    Trả lờiXóa
  4. Đúng là cô ấy hơi cực đoan . Phải ai cũng nghĩ như Yến thì đâu có chuyện ! Tôi hiểu Yến mà , nếu không sao Yến lạ treo bảng :"SỐNG PHẢI BIÊT THA THỨ" ?

    Con gái học Ban B tui ớn lắm !

    Trả lờiXóa
  5. Hà cũng không thích cái cô Lài không chịu nghe lời giải thích. Nếu cô ta có chút tình ý, khi nghe ông chủ bị xe đụng thì phải hoảng lên rồi.. Chuyện thật xưa, chiều nay chắc nhớ quá chịu không nổi hử? Nhạc hay thiệt đó. Hà thích bản nhạc này.

    Trả lờiXóa
  6. Phần sau cũng gần đây thôi . Vậy là các bạn nói về HỨA VÀ GIỮ LỜI có tình có lý rồi . Cám ơn !

    Trả lờiXóa
  7. Luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu, mà vẫn luôn luôn luôn lượm dép! Hee. Hee.

    Trả lờiXóa
  8. "Hứa thật nhiều,thất hứa thì cũng thật nhiều" Ưng Hoàng Phúc hát.Mời anh nghe.

    Trả lờiXóa
  9. Hai cái đều thật nhiều thì huề ?

    Trả lờiXóa
  10. Hai thứ điều thật nhiều thì huề ?

    Trả lờiXóa
  11. Có đôi dép nào của người...lâu lâu mới nói nhưng em không hiểu. Cho dù nói vào phút giao thừa..., không vậy?
    :))

    Trả lờiXóa
  12. Mèn ơi. Vậy hôm giao thừa là anh YS sao? Anh YS nói gì CNB cũng hiểu mà! Nhứt là nói con gái miền Tây chảnh đó! Hmm. Hmm.

    Trả lờiXóa
  13. CHANH miền tây HỎI cũng thừa
    Trả lời vụ DÉP cho vừa lòng...ta
    Nếu như em giữ trong nhà
    Anh nhờ bác mẹ đi qua...xin về.

    Trả lờiXóa
  14. Hic, con cũng không đồng ý với cách cô Lài giận như vậy đâu.

    Trả lờiXóa
  15. Nhung co ay da gian roi ! Bay gio chu ve day den tham co ay nhung van thay lat leo lam sao ay !!

    Trả lờiXóa
  16. Cô Bông Lài ấy giận dai ghê nhỉ?
    Nhưng có khi nào cô ấy giận vì đã quá lâu bác Dũng mới về thăm không nhỉ? Mình nghĩ thế. Con gái đôi khi chảnh lãng xẹt như vậy, để rồi khi chuyện qua đi, khi người quay đi, trong lòng lại nuối tiếc, rồi lại ... giận tiếp!

    Trả lờiXóa
  17. Trời ơi thật là "sư phụ" trong chuyện tình cảm . Bái phục .Phải chi hồi đó tôi có bà chị như thunhan thì biết đâu ...chuyện đời tôi không có ngã rẽ ?

    Trả lờiXóa

  18. Cho xin hai chữ bình an đi. Tui cũng nghĩ bằng cái bụng hơi bị chảnh của mình đó thôi. Hì hì..

    Trả lờiXóa