Thứ Hai, 12 tháng 4, 2010

BÀI THƠ GỞI CHO EM ...





                  BẾN CŨ

 




                                  “Em đến bên tôi từ  cõi lạ

 
                                   “Ru hồn tôi vào chốn hư hao …"

                                         
                                                      *
                                
 
                     Em đến rồi đi như ráng chiều qua song cửa
 
                   Ta bùi ngùi thương tiếc bóng trăng xưa
 
                    Từ độ ấy tâm hồn ta hoang dại …
 
                    Nhớ nhung gì sao tê tái những chiều mưa ?

                                           Photobucket
                            
 
                   Chốn xưa bây giờ sao hoang vắng
 
                   Ai đợi ta cạnh bến đò ngang ?
 
                   Bao người xuôi ngược qua lối ấy
 
                  Chiếu nghiêng nắng xế luống điêu tàn …
                             
                                              *

                    Em về với người ta với ta ,
 
                 Vầng trăng nửa mảnh bóng trăng tà
 
                 Trăng mờ soi lối về phương ấy
 
                  Đâu biết rằng ai vẫn xót xa !
 
                                
   Photobucket

                   Từng chuyến đò ngang vẫn lạnh lùng ,
 
                   Bao người xuôi ngược vẫn ung dung
 
                   Riêng ta sao vẫn còn đứng đó ,
 
                   Thơ thẩn tìm ai chốn bụi trần ?

                                       
                                           *
 
                   Em đã đi rồi có phải không ?
 
                  Con sáo bấy chừ đã sang sông ,
 
                   Sao ta còn đứng trên bến vắng
 
                   Chờ ai ai biết nữa mà mong …
 
                            
 
                   Em gởi cho tôi một mẫu tin :

 
                 “ Xa rồi để lại nơi đây tất cả ,
 
                “ 2 giờ về trở lại đời thường .
 
                “ Cám ơn ! Cám ơn  người  !
 
               “  Đã cho em nhiều và tất cả !
 
                             
 
                                  Photobucket

                   Em trở lại đời thường – ta về đâu ?
 
                  Chờ ai nơi chốn Bến Giang đầu ?
 
                   Mà con đò  cũ tìm đâu thấy ,
 
                  Còn ai để nhớ chuyện mai sau ?

                                                                 4/2010
 


12 nhận xét:

  1. Trời, chú làm thơ cho ai mà lãng mạn quá?

    Trả lờiXóa
  2. Chiều em đang trong giờ làm việc chưa đọc được, giờ về nhà đọc thấy thơ anh hay quá, lãng mạn...

    Trả lờiXóa
  3. Bài thơ dạt dào cảm xúc...buồn man mác...bâng khuâng...nhớ nhớ...thương thương...những ngày xưa ấy...ngày mà ta đứng chờ em trên bến vắng...đã lâu lắm rồi...
    "...Em đã đi rồi có phải không ?
    Con sáo bấy chừ đã sang sông
    Sao ta còn đứng trên bến vắng
    Chờ ai ai biết nữa mà mong …"

    Trả lờiXóa
  4. “Em đến bên tôi từ cõi lạ

    “Ru hồn tôi vào chốn hư hao …"

    Một đời mòn mỏi trông, một đời đau đáu nhớ.
    Bài thơ càng đọc, càng chơi vơi trong một điệu buồn thiết tha, da diết.

    bến sông xưa sóng vẫn lao xao
    chờ em, chờ mãi, hồn say khướt
    tôi đã mơ nghìn lần như một
    đón em về, giữa con nước phù sa.

    Trả lờiXóa
  5. Trời ơi! Người Luật mà làm thơ cứ tưởng như Người Văn Khoa vậy!
    Khâm phục quá !

    Trả lờiXóa
  6. Tớ có hai chứngchỉ bên VK mà ...

    Trả lờiXóa
  7. Làm cho người thương chứ ai ?

    Trả lờiXóa
  8. Ô thì ra cũng có người đồng điệu rồi ...

    Cámơn ladieubong

    Trả lờiXóa
  9. Nhưng trăng lên rồi trăng xế bóng tà ,
    Mà người ấy dặm đường xa khuất ...

    Trả lờiXóa
  10. Viết cho lòng mình thôi. Cần gì phổ nhạc Tài ơi !

    Trả lờiXóa