Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010
HỌA LỜI BÀI HÁT TIỂN ĐƯA ...
LỜI BÀI HÁT TIỂN ĐƯA
Khi em về chừng như sang đông
Trời tháng năm mà nghe lành lạnh
Khi em về ngồi nghe biển hát
Chiều qua nhanh như em xa anh
Mai em về mình không đưa nhau
Lời cám ơn giữ lại cho người
Một nụ cười thôi cũng đủ
Mai em về ta không đưa nhau
Làm người ở lại có bao giờ vui
Khi tình nhân không còn đứng chung đôi
Làm người ở lại bao giờ cũng buồn
Như nụ quỳnh hương chẳng còn ngát hương
Em đi rồi còn chi em ơi
Bao yêu thương cũng theo người rồi
Em xa rồi trời buồn không nắng
Mưa sẽ buồn ai vuốt tóc em
Em đi rồi tình ta tan mau
Và tháng năm phai tàn úa màu
Em xa rồi nụ cười đã tắt
Người ở lại có bao giờ vui
HỌA
Khi em về trời làm mưa ngâu
giọt vắn dài nghe buồn se sắt
Khi em về lòng nghe lay lắt
Nhớ thương ai nghiêng những giọt sầu
*
Mai em về anh không đưa em
Tạ từ nhau biết nói gì hơn
Cười ư em ? sao nghe chua chát
Mai em về mãi nhớ thương em ...
*
Một trời đau buồn người ở lại
Em về chốn ấy có vui chăng ?
Em hãy quên đi ngày xưa cũ
Quên lời vàng đá chuyện trăm năm ...
*
Em đi rồi còn chi em ơi
Một chút tình xưa dẫu hết rồi
Em đi rồi trời thôi không nắng
Ngày mưa nào ai che tóc em tôi ??
*
Em đi rồi tình ta mong manh
Người đi kẻ ở mộng chưa thành
Bao giờ quay gót về chốn cũ ??
Nối sợi tơ đồng em với anh ???
Đêm 25.12.2010
Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2010
adieu mon pays ENRICO MACIAS LIVE
Đó là những năm của thập kỷ 60 - 70 , nhạc Pháp còn đang thịnh hành ở nước ta . Tôi và một số bạn sở hữu được một ít dĩa nhạc của các danh ca Pháp thời bấy giờ . Đây là một trong những bản nhạc được yêu thích nhất thời ấy chắc các bạn thích nghe nhạc Pháp ở độ tuổi U50 không thể nào quên ...
Lời bài hát ...
Adieu Mon Pays
J'ai quitté mon pays, j'ai quitté ma maison
Ma vie, ma triste vie se traîne sans raison
J'ai quitté mon soleil, j'ai quitté ma mer bleue
Leurs souvenirs se reveillent, bien après mon adieu
Soleil, soleil de mon pays perdu
Des villes blanches que j'aimais, des filles que j'ai jadis connu
J'ai quitté une amie, je vois encore ses yeux
ses yeus mouillés de pluie, de la pluie de l'adieu
Je revois son sourire, s y près de mon visage
Il faisait resplendir les soirs de mon village
Mais du bord du bateau, qui m'éloignait du quai
Une chaîne dans l'eau a claqué comme un fou
J'ai longtemps regardé ses yeux bleus qui fouillent
La mer les a noyé dans le flot du regret.
Giã từ Tổ quốc tôi (Lời dịch)
Bỏ lại sau lưng Tổ quốc,tôi bỏ lại sau lưng mái nhà xưa
Đời tôi, 1 cuộc đời buồn chán cứ trôi đi chẳng nghĩa lý gì
Bỏ lại sau lưng ánh mặt trời,tôi bỏ lại cả đại dương xanh thẳm
Những kỉ niệm trong tôi bừng trỗi dậy, sau những lời tạ từ của tôi.
Mặt Trời, ôi Mặt trời của Tổ quốc xa xôi
của những thành phố trắng xoá mà tôi yêu, của những cô gái ngày xưa tôi quen
Bỏ lại sau lưng người bạn gái, trong tôi giờ còn mãi ánh mắt em
ánh mắt ứơt đầm nước mưa, nước mưa ngày tôi em tạ từ
Hiện lại trong tôi nụ cười người con gái, gần thật gần ngay sát khuôn mặt tôi
Nụ cười làm bừng sáng những đêm đen
Nhưng từ nơi cầu tàu, nụ cười ấy cũng đã xa tôi
Sợi xích trong nước cứ vỗ điên cuồng
Tôi ngắm nhìn thật lâu vào đôi mắt xanh đang kiếm tìm vô vọng
Và biển xanh kia đã nhấn chìm đôi mắt ấy trong sóng bạc tiếc thương.
Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010
FBI.flv
Vào những năm của thập kỷ 60 , khi mới bắt đầu biết nghe nhạc, tôi được bà chị mua cho một cái máy quay dĩa stereo, thật là một của quý hiếm thời ấy !
Đồng thời tôi cũng được anh tôi cho một dĩa nhạc của Ban nhạc The Shadows gồm mười mấy bản nhạc hòa tấu .
Phải kể là cu cậu và các bạn bè mê tít !!
Tôi vẫn còn nhớ đó là nhũng bài Apache, F.B.I, Caravan, Kon-Tki, The Boy, Midnignht, The Stranger, Man of Mystery ...
Nay tình cờ vớ được bài F.B.I nên post lên để các bạn nghe và liên tưởng đến nền âm nhạc xưa đã ngót 40 năm ...
Thời ấy quay phim màu hiếm lắm và lưu tới nay nên chất lượng hình khg tốt , nhưng âm thanh vẫn còn rất hay ...
Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010
CƠM VÀ PHỞ
CƠM NGUỘI NHÀ NGƯỜI
"Gió đưa bụi chuối sau hè .
“Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ …” (ca dao)
*
“Trời mưa bong bóng phập phồng
“ Mẹ đi lấy chồng con ở với ai ? ….” (ca dao)
*
Tôi có một bà khách hàng rất hay chuyện , và chuyện nào của bà kể cũng rất hấp dẫn , rất có duyên , nghe không bao giờ chán . Nhiều khi không mua gì cả nhưng dì vẫn ghé chỗ chúng tôi…tám tào lao lúc chúng tôi vắng khách .
Không cần gì phải là một nhà văn có nhiều tư liệu sống như Sơn Nam , hay một học giả uyên thâm về ca dao tục ngữ như GS Thanh Lãng – Bà khách hàng – chúng tôi gọi là dì Năm Xuân là một người phụ nữ tuy trông bình thường nhưng đối với chúng tôi dì là một con người đặc biệt trong bụng có cả một bồ ca dao , tục ngữ , chuyện dân gian đầy hấp dẫn để bất cứ lúc nào cũng có thể xuất khẩu thành chương …
Một lần thấy cô bán hàng của tôi cắt tóc ngắn , bà ứng khẩu ngâm nga :
“Tóc em ngắn không buộc chân anh được,
“Tóc em dài mỗi sợi mỗi thương anh !”
Hay có hôm tình cờ chạm mặt một khách hàng khác với vẻ mặt “ủ ê” vì chồng đã không còn là của riêng cô ta nữa, bà rủ rỉ với bọn tôi :
“Chàng ơi phụ thiếp làm chi,
“Thiếp là cơm nguội lỡ khi đói lòng.”
Dì không phải là người có học vấn cao gì đâu , theo lời dì kể thì dì chỉ học hết bậc tiểu học mà thôi …Nhưng dì rất thuộc thơ văn trong sách vở .
Một lần , cô Ngọc Lê ở xóm trong, một cô gái hơi lớn tuổi không chồng làm vũ nữ, bị xe chẹt chết, dì tạt qua chỗ chúng tôi và nói giọng ngậm ngùi :
“Sống làm vợ khắp người ta,
“Khéo thay thác xuống làm ma không chồng.”(ND)
Trong ngôn phong của dì có đến 9 phần thương xót hơn là mỉa mai .
Từ đó , chúng tôi rất quý mến và có biệt nhãn đối với dì , trong khi lúc mới quen dì chúng tôi tám tào lao với dì và thường khơi gợi những đề tài nhiều khi không lành mạnh để nghe dì tám mà cười .
*
Chuyện người lan sang chuyện mình, một lần dì nói với chúng tôi giọng buồn buồn :
“Rau răm đất cứng, dễ bứng, khó trồng,
“Dù thương đến mấy cũng là chồng người ta”
trong câu chuyện về mình, dì kể rằng :
“ Một phụ nữ tuổi mới hơn 30 chồng ra đi đột ngột để lại 6 đứa con, đứa nhỏ nhất còn ẵm ngữa. Lăn lóc , vật lộn với miếng cơm manh áo cho bản thân và đám con nheo nhóc, thật là chua chát, vất vã ! Nhưng nét sắc sảo và cái duyên cả trong lời ăn tiếng nói mà đến tận giờ vẫn thấp thóang đã làm chao đảo không ít cánh mày râu. Trong đó có người cũng muốn “bảo bọc” mẹ con bà nhưng trớ trêu bà chỉ ”rung động” trước một người đã bị ràng buộc !
Chính 2 câu thơ đó đã làm bà nuốt nước mắt bao đêm và “cắn răng” một mình buớc đi tiếp cuộc đời cô độc của mình …
Chúng tôi phỏng đoán dữ lắm : Phải chăng đó là dì ? Nhưng dì không chối và cũng không xác nhận …
Biết được chuyện của tôi, dì “tám” :
“ Đồng hồ liệt máy vì bởi sợi dây thiều
“ Em xa anh vì bởi sợi chỉ điều xe lơi …”
Biết được ông xã tôi đang bỏ nhà chạy theo một cô gái khác , dì 888 liền :
- Rồi ! Ổng chê cơm nguội rồi !
Tôi cắc cớ hỏi lại :
- Có khi nào dì ăn cơm nguội thấy ngon không ?
- Có chứ ! nhất là những buổi chiều mưa như hôm nay …ăn cơm nguội với mắm chưng hay khô cá sặc rằng nướng hoặc khô cá tra chiên thì thật là tuyệt ! Tụi bây không biết đâu ! Cơm nguội cũng có cái ngon riêng của nó …
Ngưng một chút, dì thở dài :
- Nhưng cơm nguội thì bao giờ cũng là cơm nguội . Ăn hoài chán chết !
Tôi nghe lòng lạnh buốt ! Tự thương thân mình và xót thương cho thân phận một người phụ nữ mang tiếng chồng chê, chồng bỏ ; mang tiếng là “cơm nguội ăn hoài chán chết…” !
Ôi ! đã bao nhiêu lần tôi bị quật ngã một cách đau thương , gượng ngồi dậy được lại bị tiếp những cú quật tàn khốc khác làm cho tôi quỵ ngã tiếp …
Phải chăng tôi chỉ là một thứ “cơm nguội” dư thừa ?
Từ ngày anh ấy bỏ đi , tôi ngẩm nghĩ hoài với hai từ “cơm nguội” mà lòng nghe đắng cay chua xót . Tôi thương cho cảnh ngộ trớ trêu thì ít mà thương thân mình quá đổi khiến thân xác tôi hao gầy thấy rõ . Con Tâm lính của tôi rỉ tai Dì Năm :
- Cổ sụt mất 10 ký đó ...
Dì kêu lên :
- Trời ơi ! sao thế chứ ? Em là "cơm nguội" của chàng nhưng là đặc sản của anh hàng xóm đấy ...Chuyện đàn ông có vợ bé là thường thôi mà ...
"Gió đưa buội chuối sau hè
" Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ ...
Ôi ! câu nói của dì Năm bất ngờ rớt xuống đời tôi trong lúc tôi gần như tuyệt vọng , chính câu nói nầy đã làm cho tôi suy nghĩ rất nhiều ...
Đâu phải tôi là "cơm nguội" với tất cả mọi người ?
Bởi đối với người nầy thì vàng ngọc bị coi là sỏi đá ; nhưng đối với người kia sỏi đá cũng có thể được xem là vàng ngọc ...
Câu nói dân gian "CƠM - PHỞ" mà dì Năm nói cho tôi nghe quả là một cái phao cứu mệnh cho tôi - có thể nói được như vậy - Tôi đã trút bỏ nỗi tự ti mặc cảm, gượng đứng lên , và đã chứng tỏ cho mọi người thấy rằng "cơm nguội" nhà nầy là một thứ đặc sản khó tìm ...
và người đã đến với tôi như là một khám phá ra Châu Mỹ của Christopher Columbus !
Tôi là một Châu Mỹ giàu sang , màu mỡ chứ không phải là một thứ "cơm nguội" đáng vất đi dưới mắt của người từng sống với tôi một khoảng thời gian đáng kể của một đời người ...
7.10
Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2010
CẦU DĨ BA LẦN DÂNG GIÀY
THẦY VÀ TRÒ
Thân tặng các bạn đã và đang làm công tác Giáo Dục : Ngọc Yến, Gió heo may, Bằng lăng tím, Cao nguyên, MM...
vtd
Vì tội đại náo Thiên cung nên Tôn Ngộ Không bị Phật tổ nhốt dưới núi ngũ hành 5 trăm năm . Khi mãn hạn , Ngộ Không được Quan Âm tiến cử làm đồ đệ theo Tam Tạng sang Thiên Trúc thỉnh kinh .
Dọc đường , ác tính lại nổi lên , Ngộ Không đập chết 6 tên cướp nên bị Tam Tạng đuổi đi …
Trên đường đi, Ngộ Không ghé lại Đông Dương Đại Hải thăm Long Vương .
Chợt nhìn thấy trên vách một bức tranh “Cầu Dĩ Dâng Giày” , bèn hỏi :
- Đây là cảnh trí gì ?
Long Vương nói:
- Đại Thánh ở đời trước , việc ở đời sau nên ngài không nhận ra . Bức tranh nầy vẽ tích “Cầu Dĩ ba lần dâng giày”
Hành Giả hỏi :
- Thế nào là ba lần dâng giày ?
- Vị tiên này là Hoàng Thạch Công, còn gã này là Trương Lương đời Hán. Thạch Công ngồi ở trên cầu Dĩ , hốt nhiên đánh rơi chiếc giày xuống dưới cầu, gọi Trương Lương nhặt lên . Gã này vội vàng mang lên , Hoàng Thạch Công lại giả bộ làm rơi giày nữa … Trương Lương vẫn kiên trì nhặt lên quỳ dâng trước mặt. Luôn ba lần như thế, Trương Lương không có vẻ khinh nhờn , trễ nãi chút nào cả. Vì mến yêu gã ta siêng năng , lễ phép, cẩn thận nên cứ đến đêm Thạch Công lại dạy gã ta học sách thiên thư để ra giúp nhà Hán. Quả nhiên sau gã giỏi mưu tính ở trong màn trướng, quyết kế thắng ở ngoài nghìn dặm. Sau khi thái bình rồi, y từ chức vào rừng, theo học Xích Tùng Tử, được thành tiên đạo.
Đại Thánh ạ ! Nếu Ngài không bảo vệ Đường Tăng, không chịu đựng khó nhọc, không chịu nghe dạy bảo, rồi thì Ngài chỉ là một con yêu quái, đừng tưởng được nên chính quả đâu.
Ngộ Không nghe nói lặng thinh hồi lâu không nói năng gì
Long Vương nói:
- Đại Thánh nên lo xa, chớ nên tính việc trước mắt, mà lỡ cả tương lai.
Ngộ không nói :
- Ngài đừng dài lời nữa ! Lão Tôn lại đi bảo hộ sư phụ đây …(Tây Du Ký T.1 , tr. 258 , 259 - NXB VH , bản năm 1997)
Quả nhiên về sau đã bảo vệ Đường tăng thỉnh được kinh sau 13 năm vất vã - đã thành phật được Như Lai phong là Đấu chiến thắng Phật . Lẽ dĩ nhiên là cũng phải có vòng Kim Cô mới quản được Đại Thánh …
*
Các bạn !
Chúng ta thường trách học trò của chúng ta quậy phá , nghịch ngợm , hổn láo , không biết trọng thầy , quý bạn …Nhưng những người thầy chúng ta có bao giờ làm như Huỳnh Thạch Công chăng ? Người đời sau có ai vẽ những bức tranh như tranh “Cầu Dĩ ba lần dâng giày” chưa ? Học trò ta có được chúng ta dạy biết quý trọng thầy như Trương Lương chưa ?
Ngô Thừa Ân sinh năm 1500 cách nay đã trên 500 năm nhưng đã có những tư tưởng thật vĩ đại .
Còn chúng ta ? nhìn trông con tàu giáo dục cứ ì ạch lăn bánh từ mấy chục năm nay như con tàu lửa Bắc Nam cứ xình xịch …xình xịch …chưa thấy một ánh sáng ở cuối đường hầm …
3.10
Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010
THƠ ẤU ...
Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010
CHUYỆN TÌNH TRONG CÔ GÁI ĐỒ LONG
KIM DUNG :
TRONG CÔ GÁI ĐỒ LONG
Entry nầy tôi viết riêng cho các bạn yêu thích truyện kiếm hiệp của Kim Dung
Nhưng tiên sinh cũng đặc tả những mối tình oan nghiệt với biết bao là muôn vàn đau khổ như truyện tình của Dương Tiêu và Kỹ Hiểu Phù , Nàng tuy Bất hối , nhưng hạnh phúc được sống với người yêu chẳng được bao lâu , cuối cùng chết dưới tay sư phụ vì không cam tâm đi sát hại người yêu ...như tình yêu của Du Thản Chi và A Tử , của Hân Ly và Vô Kỵ, của Nghi Lâm với Lệnh Hồ Xung , của Lý Thu Thủy , Đồng Mỗ với Vô Nhai Tử , của Lý Mạc Sầu và Hà Nguyên Quân, của bộ ba : Lệnh Hồ Xung , Nhạc Linh San và Lâm Bình Chi và đặc biệt là của Chu Chỉ Nhược với Vô Kỵ , của Tống Thanh Thư và Chu Chỉ Nhược ...
Triệu Minh,Vô Kỵ và Chu Chỉ Nhược trong phim TVB
Tuy nhiên, chúng ta hãy nhớ lại một chút về chuyện tình của Doanh Doanh với Lệnh Hồ Xung .
Không biết là Doanh Doanh đã đem lòng yêu thương Lệnh Hồ Xung khi nàng biết Nhạc Linh San đã ruồng bỏ chàng hay nàng đã yêu chàng trước đó ? Dù đọc kỹ cũng không thể nói được là Doanh Doanh đã yêu Lệnh Hồ Xung lúc nào ? Nhưng khi nàng cõng chàng lên chùa Thiếu Lâm để nhờ Phương Chứng đại sư chữa bệnh cho chàng bằng cách tự nguyện giam mình lại trong chùa thì ai cũng thấy rằng tình yêu của Doanh Doanh đối với chàng còn cao hơn tính mạng của nàng ...!
Một cách đặc tả của Kim Dung tiên sinh : khi tình yêu nẫy sinh cao độ tiên sinh thường lấy tính mạng của con người để so sánh với tình yêu : Quách Tường nhảy xuống Đoạn Trường nhai, Doanh Doanh đem tính mạng của mình đổi lấy tính mạng của Lệnh Hồ Xung, Tống thanh Thư vì say mê Chu Chỉ Nhược đã ra tay giết hại sư thúc của mình là Mạc Thanh Cốc và sau nầy bỏ môn phái sang đầu quân dưới trướng , làm chồng hờ của Chu Chỉ Nhược , bị nàng lợi dụng làm con cờ để chọc tức Trương Vô Kỵ ...rồi Chu Chỉ Nhược trong ngày tân hôn của mình đã đánh tình địch là Triệu Minh một đòn trí mạng với chiêu Cữu Âm Bạch Cốt Trảo ...
Một lần, nhóm Minh Giáo đến trang trại của nàng , Triệu Minh đã dùng một thứ mê hồn hương làm cho quần hào phải một phen điên đảo . Nàng toan bắt Vô Kỵ , nhưng bị chàng kéo hai người cùng rơi xuống một cái hầm kiên cố , ở đây, Vô Kỵ để buộc nàng thả ra đã cù vào huyệt dũng tuyền làm cho nàng phát khóc ...Phải chăng lần đụng chạm nầy đã khiến cho Triệu Minh không thể nào quên được chàng ?
Triệu Minh đã dùng thập hương nhuyễn cân tán để bắt hầu hết các tay đầu sỏ của các đại môn phái nhốt trong chùa Vạn An Tự .
Vô Kỵ và các đồng sự của chàng đến giải cứu và do đó chàng và nàng đã trở thành kẻ đối đầu trực tiếp .
Trước đó mấy hôm, Triệu Minh có hẹn với Vô Kỵ đến uống rượu trong một cái quán nhỏ ở bên ngoài thành Đại Đô , trong lần gặp nhau ấy Triệu Minh chỉ hỏi Vô Kỵ một câu : " Nếu tôi giết chết Chỉ Nhược thì giáo chủ có đau lòng không ? Có tìm tôi để báo thù không ? "
Với sự nhạy cảm của một người phụ nữ, Triệu Minh đã sớm biết Chỉ Nhược là tình địch đáng gờm nhất trong các người phụ nữ chung quanh chàng (Bất Hối, Tiêu Siêu ...)
Khi Vô Kỵ và các thuộc hạ của chàng giải cứu các cao thủ của các đại môn phái rồi , họ đi về phương Nam. Dọc đường , Vô Kỵ đã quay lại chốn xưa ... Chàng cũng không biết tại sao mình lại quay trở về chốn cũ .
Kim Dung muốn để cho chúng ta tự suy nghĩ về hành động nầy ...Rằng hành động ấy như là một sợi tơ vương rất mỏng manh quấn lấy bước chân chàng ...Dù có biết bao mối thâm thù chất chứa trong tâm khảm của chàng đối với Triệu Minh ...
Nhưng khi quay lại ...chàng vẫn vô tình hay cố ý đi ngang qua cái tửu điếm đó.
Tác giả không nói Vô Kỵ có ý định về qua chốn ấy mà chỉ nói mơ hồ chàng vô tình đi ngang qua chỗ hai người đã ngồi uống rượu ngày xưa...
Thế thì động cơ gì đã dẫn dắt chàng đi qua lối ấy ?
Tác giả muốn để cho chúng ta nghĩ rằng tiềm thức của Vô Kỵ đã dẫn chàng về chốn cũ tuy không biết đi qua đó làm gì ? gặp ai ? nhưng bước chân vẫn đưa đẫy chàng đi ... và nơi ấy chàng đã gặp lại nàng !
Phim cô gái Đồ Long 2009
Trong chúng ta có bao giờ ta có trường hợp như Trương Vô Kỵ chăng ? Tôi cho là có, khi tình yêu thầm kín trong trái tim bùng lên mãnh liệt - nhưng họ không chủ đích làm những hành động như vậy ? và tôi đã có mấy lần như thế các bạn à . Xin mạn phép kể ra luôn để minh họa cho đoạn nầy .
...Tôi và nàng đã có một đôi lần đến uống cà phê ở quán TM ở gần trung tâm TP .
Một lần tôi về chốn cũ , người xưa đã mịt mù bóng chim tăm cá : điện thoại thì ngoài vùng phủ sóng ; Yahoo thì không sáng đèn , tôi còn biết sao mà liên lạc được với nàng ?
Tôi lên xe chạy lòng vòng trong TP một cách vô định ...lòng buồn bực rã rời.
Nàng không giận tôi, cũng không nói lời chia tay , chỉ lẳng lặng cắt đứt mọi đường liên lạc ...
Khi đi ngang qua quán TM, nơi ngày xưa chúng tôi thường ngồi uống cà phê với nhau , tự nhiên tôi chạy chậm và dừng xe lại hẳn . Người Bảo vệ đón xe tôi dẫn vào bên trong . Còn tôi ...tôi thẫn thờ , không hiểu tại sao mình lại ghé chỗ nầy ? không có nhu cầu uống nước , cũng không có hẹn hò với ai ?...nhưng tôi vẫn vào ngồi cái bàn nơi ngày trước tôi và nàng vẫn ngồi với nhau ...
Còn tôi ? chúng tôi tuy không ai nói lời yêu thương , nhưng tình cảm của chúng tôi sâu nặng hơn nhiều - cả hai chúng tôi đều biết như vậy , và giờ đây tôi ngồi bên cái bàn ngày xưa chỏng chơ với ly cà phê nguội lạnh , nhìn ra đường biết bao là xe cộ chạy qua nhưng không tìm thấy chiếc xe quen thuộc ngày nào ...Ôi chiếc xe ấy ! bóng chim tăm cá mất rồi ... tôi chỉ còn ngồi bơ vơ ở đó cho đến lúc Thành phố lên đèn ...và đó cũng là thời gian tôi hoàn toàn tuyệt vọng , không mong gì thấy lại bóng dáng của nàng và chiếc xe quen thuộc ngày xưa ...
Ồ tôi lại lan man rồi , giờ xin trở lại chuyện chính .
Lúc ấy trời đã khuya ....
*
Những chuyện tình trong Cô Gái Đồ Long còn rất nhiều và rất bi tráng, nhưng tôi cho câu chuyện nầy là hay nhất .
Còn tôi dù ngồi ở cái quán TM ngày xưa ấy một trăm năm nữa cũng không bao giờ gặp được nàng Triệu Minh trong mộng ...
Viết trên xe một ngày về quê 7.2010
Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010
TÂM SỰ NGƯỜI VIẾT BLOG
Nay đọc bài PHI LỘ của gioheomay và các comments trong đó tôi thấy như trút được một gánh nặng bên mình …
Xin phép Gió cho tôi trích các comments ấy để minh họa cho bài nầy nhé .
Trong Lời Phi Lộ , Gió đã trích những bài thơ tình của mình với nhan đề : "Tôi nhìn tôi qua thơ tình ngày có bão " . Rất thơ mộng, rất tuyệt vời và rất...tình .
http://gioheomay.multiply.com/journal/item/362/362?replies_read=162
và minhtmap đã viết comment như sau :
"...Những bài thơ hoặc những tản văn Chị viết và post lên nhà, không nhất thiết cần những chia sẻ của vô tình thiên hạ. Chị viết, như nó đáng phải viết và nên viết. Chị viết nhiều khi như cắt chính lòng mình ra để nhìn ngắm so đọ, nhiều khi lại như một cách để “ru yên tình gần” và đôi khi “ ru vội tình xa”. Chị viết, còn như viết hộ cho những tâm hồn đa đoan phụ nữ, những khắc khỏai trống vắng lòng và cả những lúc đuối sức của những ai đang “một mình bước tới” . Và chính bởi viết như thế, nên mọi người tìm ra nơi mảnh dẻ dáng hình Chị một sự dựa đỡ rất lớn…" (trích)
và đây là comment của tôi :
Mình thấy thế mà đâm ra ganh tỵ với hai bạn , bởi trong đời mình chưa bao giờ có được một người bạn tri âm như vậy ...
Cũng có những bạn thoạt tiên mình ngỡ là bạn đời tri kỹ , nhưng đi sâu vào tâm hồn thì hóa ra rất đời thường ...
Xin chúc mừng Gió và MM ! chúc tình Bá Nha - Tử Kỳ hay tình Khúc Dương và Lưu Chính Phong sẽ bền vững mãi ...
và đây là reply của gió :
Tôi sẽ kiên trì đi gõ cửa và sẽ còn đọc thần chú :"Vừng ơi ! mở cửa ..." để tìm cho được người bạn tri kỷ đúng nghĩai như gió nói ...
MM viết :
Trước hết, cảm ơn Anh Thedung dành lời ưu ái cho Gió và cả em... Nhưng Khúc Dương và Lưu Chính Phong thì một người là trưởng lão ma giáo, một người lại là đại hiệp chánh bang...Vậy Phong là Gió đã là chánh đạo, thì Mập M em phải là... ma đầu òi, hihi! Một phát hiện thiệt ơi là ...tình! Cảm ơn Anh!
Anh em ta lại cùng nhau chia sẻ điểm này... Mỗi khi em viết một entry ...mềm mềm một tí, là lập tức có "kẻ" gào lên: Dạo này ai ghẹo bà vậy bà Mập M? Văn chương như thế hông phù hạp ví...dáng Bà đâu nghen...
Có thể Tình Yêu đó rất gần và chìa khóa ta đang giữ, nhưng mải tin rằng "vừng chưa chịu mở" nên ta ...lỡ mất dịp chăng Anh?
"Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Bước vội vã chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu... "
Em không nhớ 4 câu "sấm" này của nhà thơ nào, nhưng nó đúng đến ...nao lòng Anh à, đặc biệt cho những đứa... hay nhậu như em...
"Lãng mạn" chiết tự có nghĩa là " bờ không giữ nổi sóng" hay "sóng tràn bờ"
Vậy theo tui, đâu có liên quan gì đến già trẻ, lớn bé ?
Tuổi 16, " áo nàng vàng, anh về yêu hoa cúc..."
Ở tuổi 61 cũng rất có thể "....ru với..."Gió", mơ theo trăng và vơ vẫn cùng mây"
Phải không ?
Thơ tình mà viết trong lúc mưa dầm gió bão thì hay phải biết !
Tui có một tập thơ tình viết trong những ngày mưa , nhưng khg dám show lên vì đã bị dũa te tua là lãng man, là đủ thứ v..v...khi có bài hơi ướt át ...Hu Hu !! phải 20 tuổi mới được nói chuyện tình ư ???? Vậy chờ kiếp sau mới được viết thơ tình ???
Gió chờ đọc nhé !
Tui có một tập thơ tình viết trong những ngày mưa , nhưng khg dám show lên vì đã bị dũa te tua là lãng man, là đủ thứ v..v...khi có bài hơi ướt át ...Hu Hu !! phải 20 tuổi mới được nói chuyện tình ư ???? Vậy chờ kiếp sau mới được viết thơ tình ???
... và BLT cũng góp lời động viên ...
banglangtim05102002 wrote on Aug 11
TY không có tuổi ... Khát vọng Ty là khát vọng của muôn đời. Chính vì vậy mà ...
"Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ..." (Sóng - Xuân Quỳnh)
Và câu hỏi "Làm sao cắt nghĩa được TY..." Của Xuân Diệu vẫn mãi không bao giờ có lời đáp, phải không chị ?
Vậy bây giờ tôi phải viết sao đây hở các bạn ?
Thứ Ba, 24 tháng 8, 2010
TOUR ĐẶC BIỆT VỚI KHÁCH HÀNG THÂN THIẾT
Ngân Hàng Nam Á là một trong những khách hàng thân thiết của công ty, lần nầy họ đặt 600 suất đi Nha Trang và Phan Thiết trong 3 tuần , mỗi tuần 200 suất . Do quy mô tour lớn như thế nên công ty chúng tôi tổ chức rất kỹ và đặc biệt là chú ý chất lượng dịch vụ cung cấp như xe di chuyển , chỗ ở, các nơi ăn uống và tham quan ...Tour ngày 22.8 là tour đầu tiên đã thành công tốt đẹp và đạt chất lượng tốt .