Tặng NK & Lài
Ngạn ngữ Pháp có câu : “ Promesse et tenir sont deux “ , nghĩa là “hứa và giữ
lời là hai chuyện khác nhau “ .
Không biết ở Việt Nam mình có như vậy hay không ?
Có một người bạn nói với tôi rằng “hứa thì dễ, nhưng giữ lời rất khó” .
Nếu ta chưa từng trãi nghiệm thì thật khó mà đánh giá .
Có một chuyện đã xảy ra cho tôi cách nay không lâu thuộc đề tài nầy , xin kể
lại để các bạn phẩm bình nhé ?
*
Hồi học trung học ở Cần Thơ, lớp 12B2 của tôi chỉ có 4 cô gái , còn lại toàn là
đực rựa . Cũng nên nói để các bạn không học thời trước 75 hiểu rằng thời đó
lên lớp đệ Tam (lớp10) đã bắt đầu chia Ban : Ban A : khoa học thực nghiệm ,
ban B : khoa học toán , Ban C : Ban văn chương và Ban D : ban Hán ngữ .
Mỗi Ban chương trình nặng nhẹ và hệ số điểm khác nhau .
Ban B con gái ít học vì toán khó và đến hệ số 5 lận , bạn nữ nào khá toán
mới học Ban nầy . Do đó lớp 12B2 của tôi chỉ có 4 mống nữ ! .
Trong 4 cô gái quý hóa ấy có Lài là một hoa khôi của lớp và của trường nữa .
Bọn con trai bu theo Lài như ruồi ! nhưng Lài hình như không thích những
chuyện lăng nhăng ấy nên vẫn tỉnh queo trước bao nhiêu ong bướm dập dìu ! ..
Đặc biệt là Lài học rất giỏi , cả lớp tôi chạy theo Lài hụt hơi !
Môn nào chúng tôi cũng không chịu thua Lài, nhưng đến môn Văn thì thế nào
chúng tôi cũng bị lép vế …
Thế là Lài luôn đứng nhất lớp . Tụi tôi dù phấn đấu cở nào cũng chỉ đứng từ
hạng nhì trở xuống mà thôi …
Từ trái sang ; Trọng , Cang, Dũng, Diệp . Lài không chịu chụp chung mà làm phó nhòm !
Nhóm bạn chơi chung của chúng tôi gồm 5 đứa : Lài là em út vì nhỏ tuổi nhất .
Tụi tôi chơi với nhau bằng một tình bạn trong sáng , nhưng riêng tôi không sao
tránh khỏi có những lúc lòng bâng khuâng nghĩ về Lài.
Hồi đó những mối tình học trò đơn phương đẹp lắm , Chỉ nhìn nhau cũng thấy
vui !
*
Cuối năm đó 5 đứa chúng tôi đều đậu cả , nhưng sau đó chúng tôi lại tản lạc
khắp bốn phương trời .
Tôi lên Sài Gòn học , bỏ lại phía sau thầy, bạn và ngôi trường cũ …
Lài và các bạn ấy không học lên nữa mà bước vào đời .
Thời gian nầy tôi vẫn liên lạc thư từ với Lài. Lòng thì nhớ thương mà sao
không dám nói …
Thư của Lài cũng chỉ là xã giao bình thường , không có dấu hiệu gì xa hơn tình
bạn .
Chẳng biết Lài có chờ một câu mở lời của tôi không ? Như sau nầy, có lần
nàng hỏi tôi :
- Hồi đó em chờ hoài nhưng có thấy anh nói gì đâu?
Trời ơi ! Tại sao đến khi Lài đã tay bồng tay mang rồi nàng mới nói với tôi
điều nầy ?
*
Lài lập gia đình mấy năm sau đó . Chồng nàng là một sĩ quan trong quân đội
Sài Gòn .
Mùa hè năm 74 chồng Lài chết trận nàng thành góa phụ với một nách hai con …
… Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Anh dặm trường mê mải
Đời chia hai nhánh sông
…………………………….
Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Thương người em năm cũ
Thương góa phụ bên sông
(Phạm văn Bình)
Hình minh họa (Bl , NY)
Chúng tôi vẫn liên lạc với nhau bằng tình bạn như xưa …
Một hôm Lài điện thoại cho tôi nhờ tôi đón cô ở Xa Cảng Miền Tây , chở cô
đi tìm nhà một người quen tận Thủ Đức .
Hẹn nhau 9 giờ sáng Chúa Nhật ở Xa Cảng . Lài sẽ gọi cho tôi khi sắp tới .
Nhưng cuộc đời đâu có suông sẻ nên mới có chuyện không vui …
Còn nhớ , sáng chúa nhật hôm ấy… tôi chuẩn bị đi sớm hơn giờ hẹn thì đùng
một cái : một anh bạn cũ từ Buôn ma Thuột xuống thăm …Tôi phải dàn xếp
thật vất vã mới ra khỏi nhà lúc 8.30 giờ …
Tôi rất vội , nên phóng xe khá nhanh , ra đường Hùng Vương tôi đang chạy xe
sát lề thì bất ngờ một gã phóng xe từ trong hẻm ra lao vào tôi . Tôi ngã lăn ra
đường .
Người đi đường bu lại rất đông , có người tốt bụng đã gọi CSGT …
Khi xong việc ăn kết tai nạn thì đã hơn 10 giờ ! Tôi rất sốt ruột , nhưng không
biết làm sao liên lạc được với Lài vì điện thoại của tôi do cú đụng mạnh , văng
ra đường và bị mất nguồn .
Xe tôi cũng không hư nhiều, tôi chạy nhanh ra Xa Cảng .
Dọc đường tôi ghé vào Bưu điện gọi Lài . Lài nói : chờ tôi lâu quá , gọi điện
cũng không được nên cô đã quay về …
Tôi mới thanh minh vụ bị tai nạn thì Lài cúp máy .
Và Lài giận tôi suốt mấy năm trời !
Tình bạn cũng lâu , biết nhau cũng lắm , nhưng một lần lỗi hẹn là vất đi
tất cả …
Thật là đau xót !!
Các bạn !
Có phải hứa thì dễ mà giữ lời thì khó chăng ?
Tháng 4/2010