Thứ Năm, 25 tháng 2, 2010
ĐƯỜNG VỀ QUÊ
ĐƯỜNG VỀ QUÊ
Quê tôi ở Cần Thơ , cách Sài Gòn 168 km đường xe và phải đi qua hai con sông lớn là sông Tiền và sông Hậu . Trước năm 2001 phải đi qua hai chuyến phà .
Thuở Ba Má tôi còn sinh tiền , tôi tuy đi học và đi làm ở Sài gòn , nhưng năm nào Tết đến tôi cũng về quê ăn Tết với Người . Và suốt mấy chục năm tôi đều đón Giao thừa ở quê nhà .
Có năm bị kẹt công việc , nhà tôi và mấy đứa con phải ở lại Sài Gòn , tôi vẫn về quê , dù đó là chiều 30 Tết .
Nổi nhớ nhà , bếp lửa gia đình của nồi bánh tét buổi chiều 30 Tết luôn thúc giục tôi bôn ba lặn lội bằng đủ cách để về quê .
Thường những ngày giáp tết người đi về Miền Tây rất đông . Mua vé xe trước 2, 3 ngày vẫn không có chỗ , nhiều khi phải xếp hàng rồng rắn ra đến bên ngoài xa cảng .
Có năm, không là sao mua được vé xe , tôi phải đu theo xe hàng . Đến phà Cần Thơ thì đã gấn đến giao thừa ! .
Đứng bên nầy sông Hậu nhìn dãy đèn sáng lòa bên kia Cần Thơ và đèn tín hiệu của đài truyền hình chót vót trên cao chớp tắt …chớp tắt …lòng tôi nôn nao , ước gì có cánh bay cho nhanh về tới nhà . Thường là tôi bỏ xe đò , đi xe lôi (một loại xe kéo gắn máy ) nhanh hơn .
Trước năm 2001 , tôi phải đi qua hai phà : Phà Mỹ Thuận và Phà Cần Thơ . Thời gian qua mỗi chuyến phà nhanh nhất là 1 giờ . Có khi kẹt phà 4. 5 tiếng đồng hồ là thường . Những lần như vậy đi cả ngày mới về tới nhà .
Cầu Mỹ Thuận
Năm nay đã có xa lộ Đông – Tây nên đi rất nhanh . Từ Sài Gòn về tới Trung Lương 70 km xe chạy chỉ mất 30 phút . Ngày trước đi có khi mất gần 2 tiếng đồng hồ .
Cầu cần Thơ đang thi công
Sau 30 tháng Tư tôi đi về Cần Thơ có thể chỉ mất 3 giờ , thời gian chỉ bằng một nửa ngày xưa . Nhưng “Cây đa cũ - bến đò xưa” chỉ còn là hoài niệm trăm năm …
Giờ đây Ba Má tôi đã ra người thiên cổ thì dù con đường có rút ngắn bao nhiêu cũng không còn ý nghĩa gì nữa . Bếp lửa nhà ai không còn đỏ , nồi bánh tét năm nào bỏ chỏng chơ trong xó bếp , không ai kỳ cọ để nấu một nồi bánh cuối năm …
Những thế hệ mai sau không thế nào hình dung được những chuyến phà trên dòng hai con sông Tiền và sông Hậu như vậy .
Và câu hát :
“ Em đi mau kẻo trễ chuyến phà đêm qua bến Bắc Cần Thơ …” chỉ vang bóng một thời …
Vĩnh biệt những bến đò ngang trên sông Hậu ! Vĩnh biệt những chuyến phà suốt cả trăm năm đưa dón khách qua sông !
Không biết còn ai nhớ bến sông xưa với cảnh “ Nhánh bần gie, con đốm đậu” ??
Tết Canh Dần 2010
Thứ Ba, 9 tháng 2, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)