NGÀY NHÀ GIÁO
Thân tặng CNB, NY , Hoàng Guitar ...
Đã nhiều năm qua, khi rời bục giảng, hằng năm tôi đều đón ngày 20 tháng 11 tại nhà hay tại cơ quan không phải là trường học . Nhưng không khí của ngày ấy vẫn cuốn hút tôi làm cho lòng tôi bồi hồi nhớ lại một thời xưa cũ ...
Sáng nay vô công ty bỗng giật mình vì thấy một lẳng hoa trên bàn . Đây không phải là hoa của học trò hay lớp tặng mà của tập thể nhân viên của công ty thể theo tinh thần "tôn sư trọng đạo" .
Nhìn lẳng hoa mà lòng nửa vui nửa buồn nên viết bài thơ nầy riêng tặng các thầy cô cùng cảnh ngộ như mình .
ÔNG LÁI ĐÒ BẾN CŨ
Sông xưa bến cũ vắng đò sang.
Ráng chiều le lói ánh thu vàng ,
Lữ khách ai người đâu đấy tá ?
Còn đâu bóng dáng chuyến đò ngang ?
*
Ông lái đò xưa đã già rồi ,
Neo thuyền bến đợi sống đơn côi,
Tìm đâu lữ khách ngày xưa đó ,
Chờ mong, ngóng đợi mỏi mòn thôi ...
Viễn khách năm xưa ghé bến nầy,
Một chiều nắng rọi xế chân mây ,
Qua sông rồi , còn ai lưu luyến
Nhớ người xưa ấy vẫn còn đây ...
*
Những chuyến đò ngang , chuyến đò ngang ,
Bao mùa xuân đến mấy xuân tàn,
Mà người đưa khách, con đò cũ ,
Vẫn mòn mỏi đợi bóng xuân sang ...
*
Có nghĩa gì đâu một chuyến đò ,
Khách qua lần ấy - một lần thôi,
Sông nước còn đây , con đò vẫn,
Miên man cô tịch lặng lờ trôi !
20/11/2009